Chuyện ở bến cảng nhanh chóng được giải quyết xong, cũng may Tằng Vũ đến kịp suýt soát một chút bọn họ đã mất đi những người này. Theo lời kể của Triệu Kỳ Nhiễm, Tằng Phong cũng hoàn toàn đồng ý với yêu cầu của bọn họ, so với những người đồng trang lứa đã chạm mốc hai mươi năm trên cuộc đời, còn đám người Dương Y...chỉ là mới bắt đầu!
Tiêu Viễn Trì đúng thật xứng đáng nhận được sự tán dương của mọi người đối với lời tiên tri của ông, phòng tạm giam của cảnh sát không nên ngu dại mà "đến chơi rồi về" vì không ai có thể biết được trong bốn mươi tám tiếng đó chuyện gì đã xảy ra. Tiêu Viễn Trì có lẽ cũng không ngờ quãng đường từ căn nhà kia đến cánh cửa xe cảnh sát chính là quãng đường cuối cùng ông được quang minh chính đại đặt chân bước đi.
Hai anh em Tiêu gia cùng hai lão công kia đang ngồi trong phòng làm việc tạm thời của Tằng Vũ, mọi chuyện dường như đã đến hồi kết nhưng không hiểu sao ai cũng không thấy thoải mái được.
Cộng với số người bị tạm giam tại căn nhà lần trước với đám người bị Dương Y khống chế hôm nay còn chưa đến trăm người, điều quan trọng là Hapi – tay sai thân tính của Tiêu Viễn Trì vẫn còn ở đâu đó ngoài kia. Chỉ cần ả ta không sa lưới mọi chuyện dường như vẫn chưa hoàn toàn nghiêng về phía họ. Cũng như lần đó, khi đi hạ sát Vương Văn Thức, cho dù cảnh sát đã xem như là bao vây toàn bộ bệnh viện ả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-canh-sat-khong-toi/2555390/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.