Sau khi đưa Tiêu An Nhược đến trường học, Triệu Kỳ Nhiễm quay lại Sở cảnh sát. Bước vào trong phòng điều tra thì thấy Tằng Vũ đang ngồi xem hồ sơ, không cần hỏi cũng biết là về vụ án nào rồi. Hiện tại có thể nói, Tiêu Viễn Trì đang là mối quan tâm của không chỉ trong tỉnh mà là trong cả nước.
"Khi nào Tiêu Viễn Trì bị thi hành án?" Triệu Kỳ Nhiễm kéo cái ghế bên cạnh Tằng Vũ ra ngồi xuống, tay cầm lên một tập hồ sơ khác, bâng quơ hỏi:
"Tuần sau, cậu có định dẫn An Nhược đến gặp ông ấy lần cuối không?"
"Tôi sẽ không để em ấy đến đó, ông ta không xứng!"
Thấy Triệu Kỳ Nhiễm có lẽ không muốn nói đến chuyện của Tiêu Viễn Trì trước mặt Tiêu An Nhược, anh cũng không hỏi về chuyện đó nữa. Nhớ lại lời Tiêu Phong nói lúc sáng, liền chuyển chủ đề lên người Triệu Kỳ Nhiễm.
"Nghe nói sáng nay cậu xin nghỉ phép để đưa An Nhược về gặp cha mẹ cậu. Thế nào rồi?"
"Hai người đó đương nhiên là vui mừng rồi, còn mém quên mất thằng con trai này." Nói bằng giọng có chút trách móc, nhưng Triệu Kỳ Nhiễm lại cảm thấy rất vui khi nói đến chuyện của hai người.
"Sau khi chuyện này kết thúc, hai người có dự định gì không?"
"Đợi." Triệu Kỳ Nhiễm mỉm cười trả lời.
"Đợi?" Tằng Vũ cảm thấy khó hiểu.
"An Nhược vẫn còn bốn năm Đại học trước mắt, còn giấc mơ và con đường mà em ấy muốn đi nữa. Tôi không thể để những việc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-canh-sat-khong-toi/2555362/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.