Mục đích của Hapi là thương lượng, hiện tại đã thành công nhanh chóng đến ngoài mong đợi, cứ tưởng còn phải kỳ kèo đôi đường, chỉ không ngờ lại thuận lợi như thế.
"Được, nếu bên anh đã thoải mái như thế, tôi cũng không còn điều kiện nào khác. Mười phút nữa sẽ gọi lại thông báo địa điểm và cách thức trao đổi, tạm biệt!"
"Được." Triệu Kỳ Nhiễm cúp máy, sau đó lại nhìn sang Tằng Vũ bên cạnh, nói: "Anh định làm thế nào? Đưa Tiêu Viễn Trì đến thật sao?"
"Ừ, đó là điều kiện trao đổi mà. Chúng ta là cảnh sát, bảo vệ an toàn cho con tin là điều quan trọng nhất. Tôi sẽ sắp xếp việc đó, cậu cứ đợi cô ta liên lạc để biết địa điểm trao đổi."
Tằng Vũ nói xong thì quay người trở vào trong xe, Triệu Kỳ Nhiễm nhìn theo thì thấy anh gọi điện cho ai đó, nhưng cũng nhanh chóng bỏ qua. Anh đặt niềm tin nhiều vào Tằng Vũ, chính bằng những cách làm việc của anh ta. Hơn nữa Tiêu An Nhược là người thân duy nhất còn lại của Tiêu Phong, nếu không có sự đảm bảo nhất định, Triệu Kỳ Nhiễm tin Tằng Vũ cũng không dám làm liều.
Trong khoảng thời gian hai bên ngoài kia đang trao đổi, Tiêu An Nhược trong đây vừa nghe được một chuyện hay ho hơn nhiều. Đưa tay đặt lên bức tường có vẻ không hỗ trợ chút cách âm nào, khẽ mỉm cười có phần chua xót.
Hai người ở phòng bên cạnh có lẽ không nghĩ Tiêu An Nhược chỉ cách họ một bức tường chưa đến 30cm, và đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-canh-sat-khong-toi/2555356/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.