Y Ân cũng hiểu được suy nghĩ của Tiêu An Nhược, sau bữa tiệc đã đến gặp riêng cậu, đồng thời đưa cho cậu một bức thư, nói là do Lăng Phi đưa.
"Cậu ấy đi như thế nào?" Tiêu An Nhược cầm lấy bức thư, khẽ nắm chặt. Biết là không còn dài, nhưng ngạc nhiên vì nó quá ngắn.
"Rất bình yên. Giống như là đang ngủ vậy, ai cũng sẽ ghen tỵ với cậu ấy khi đối mặt với giây phút đó."
Nhớ lại buổi sáng hôm đó vẫn khiến Y Ân cảm thấy rất vi diệu. Không thấy Lăng Phi như thường lệ xuất hiện ở phòng bếp, cậu nhờ một người khác đi gọi Lăng Phi dậy dùng bữa sáng. Người kia đi một lúc lại quay về, nói không có ai trả lời, Y Ân suy nghĩ một lúc rồi quyết định cầm chìa khóa dự phòng đến phòng Lăng Phi.
Cửa phòng mở ra, Y Ân bước vào trong nhìn thấy Lăng Phi nằm trên giường, yên lặng, nhưng không hiểu vì sao cậu lại có cảm nhận khác so với bình thường. Tim Y Ân đập nhanh hơn bình thường một nhịp, bước lại gần Lăng Phi, nhẹ đưa tay lên kiểm tra mạch đập.
Lăng Phi đã đi rồi...
Cậu để lại một bức thư cho Tiêu An Nhược và nhờ Y Ân đưa giúp, một bức thư khác bên cạnh thì gửi cho Y Ân và những người trong Trung tâm. Y Ân mở bức thư ra thì bên trong đa số đều là những lời cảm ơn, cuối cùng là nguyện vọng của cậu.
"Tôi muốn được cùng chị gái của mình đi đến biển chơi, có thể được nằm lại trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-la-canh-sat-khong-toi/2555349/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.