Tôi nhắm mắt lại, bên tai vẫn nghe thấy âm thanh, trong đầu vẫn hình dung ra những hình ảnh đó, mọi thứ như khắc ở trong đầu tôi vậy. Bên tai nghe tiếng Lão Bắc: “Giết nó đi, nó đối xử với cô như vậy, cô hoàn toàn có thể giết hắn. Nhìn đi, coi nó tra tấn cô ra sao. Nó không phải là người mà, móng tay nó đó, móc một cái là lủng cổ, hàm răng nó có thể xé nát da thịt cô.”
“Không! Tông Thịnh sẽ không! Tông Thịnh sẽ không! Tông Thịnh sẽ không!”
“Cô đang chờ cái gì? Xem kỹ đi nó làm gì cô?”
Trong đầu tôi hiện ra hình ảnh trên xe lần trước, chúng tôi đưa anh ra ngoài, nhưng anh bạo tẩu, đè tôi ở trên xe, không quan tâm không màng tới tôi, tôi cố giãy dụa và phản kháng, nhưng anh vẫn tiến vào cơ thể tôi, điên cuồng phát tiết khiến cho tôi bị thương nặng.
Tôi lại cảm thấy đau toàn thân như thể lại trải qua việc đó một lần nữa, thật sự đau quá! Đau tới mức thở không nổi, đau đến mức mọi thứ trước mắt tôi nhòe đi, giống như sắp chết đi vậy.
“Tại sao?” Tôi cố gắng rên rỉ, “Vì sao bắt tôi thể nghiệm lại những thống khổ này, rõ ràng mọi chuyện đã qua rồi… qua rồi… chúng tôi nhất định sẽ hạnh phúc ở bên nhau.”
Trong đầu tôi truyền tới giọng của Lão Bắc: “Trên đời làm gì có chuyện tốt tới vậy.”
Trong đầu tôi chuyển sang hình ảnh tôi một mình ở trong bệnh viện, bị sảy thai, Tông Thịnh thì rời đi. Tôi một mình dựa vào tường bệnh viện, trượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746450/chuong-372.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.