“Thì mua đôi mới.”
Tông Thịnh cũng không khách khí, đeo lên rồi nói: “Lão bị ma chướng đó, có vậy mới có thể chấp nhất không buông như vậy. Tuy lão lợi hại vậy nhưng trước mặt cảnh sát sẽ không như vậy, ngày mai anh sẽ đi tìm Ngưu lực Phàm…” đang nói, anh im bặt. Lúc lâu sau mới nói tiếp: “Chuyện này tốt hơn hết là đừng để hắn biết, dù gì cũng là ba hắn, tuy không có tình cảm, nhưng sau này nghĩ lại cũng sẽ đau lòng.” Anh không nói nữa mà nhìn tôi.
Dưới ánh sáng lờ mờ của ánh trăng, tôi thấy đôi mắt đỏ rực của anh đang nhìn tôi thật chăm chú. Vì đã quen rồi tôi không còn thấy sợ nữa, nhưng nếu để cho người trong thôn thấy thì đảm bảo lại lan truyền câu truyện quỷ thai ăn thịt người rồi.
Nhưng anh chỉ lặng lẽ nhìn một lát, dáng vẻ muốn nói lại thôi. Tôi hỏi:
“Anh muốn nói gì với em phải không? Chuyện này không thể tìm Ngưu Lực Phàm, nhưng là anh cần có người giúp phải không? Trước kia còn có Ngưu Lực Phàm, có Thẩm Hàm, hiện tại thì lại không có ai có thể giúp chúng ta. Hay em, có thể được không?”
Tông Thịnh vươn tay khoác lên vai tôi, cùng tôi về nhà, không nói gì.
Tôi huých cùi chỏ vào eo anh: “Sao không nói gì?”
“Anh đang suy nghĩ, hiện tại trong lòng anh chỉ muốn đưa em rời xa tất cả mọi chuyện, nhưng chuyện này này khiến anh… suy nghĩ lại.”
Tông Thịnh vốn là người luôn cho tôi cảm giác quyết đoán, nhưng lần này lại do dự, có lẽ thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746398/chuong-344-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.