Sáng hôm sau, Tông thịnh đưa tôi về quê, rời xa thành thị bất an này. Đến chiều, bà quay trở lại, mạnh mẽ xử lý mọi việc. Chuyện ở mỏ Tông Thịnh cũng không quen thuộc, nhiều chuyện đều do chú Thành đứng ra ổn định cục diện, chứ chưa xử lý rốt ráo. Bà trở về mới nửa ngày thì cả thôn đã biết, tôi nghe mẹ nói lại, câu đầu tiên bà nói chính là: “Tôi và ông già nhà tôi còn chưa chết đâu!”
Nhưng tôi không ngờ tới ngay buổi tối đầu tiên sau khi quay về bà đã đến nhà tôi dùng cơm tối, còn không hề thông báo trước chuyện tới nhà.
Vì tôi ở nhà an thai, lại là thai phụ chưa kết hôn nên trong thôn việc này khá mất mặt. Tuy tôi cũng không cảm thấy mất mặt gì mấy, nhưng ba tôi khi đi ra ngoài chăm ao cá bị người ta nói, quay trở về mặt mũi bí xị. Mẹ hầm canh cá đặt trước mặt cho tôi, còn lại mọi người chỉ ăn đồ ăn đơn giản. Tôi cũng không khách khí, vì con mà cứ thế ăn canh.
Bỗng nhiên ba nói: “Đứa nhỏ này còn chưa có danh phận gì kìa. Nuôi cho béo làm gì? Còn nữa, con thì là con nhà họ, mà chẳng có một người nào tới nói lời nào, hừ! Ý gì đây? Để cho khuê nữ nhà mình hỏng hết thanh danh sao?”
Mẹ tôi vội nói: “Ông nói bậy bạ gì vậy? Chẳc phải con dâu nhà a Vĩ cũng vậy sao? Đẻ con đã, rồi đăng ký kết hôn sau.”
“Người ta là ở nhà trai đó, do mẹ nhà trai phục vụ đó, còn đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746354/chuong-328-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.