Tôi ngước lên nhìn, vừa nhìn rõ thì cả người lạnh toát như thể rơi vào hầm băng. Người bước vào là tiên sinh hai mươi tệ!
Chuyện gì đây?! Lần trước, gặp cùng Lan Lan khi đi dạo xong rồi chẳng có gì tốt lành. Giờ, có lẽ lão cũng đã biết chúng tôi đã tìm ra kẻ thứ ba muốn hại chết chúng tôi chính là lão, lão lại chạy tới đây là có ý gì?
Khi lão bước vào phòng tay tôi vẫn cầm điện thoại để bên dưới lớp chăn. Mắt tôi vẫn nhìn lão, nhưng đầu ngón tay đã nhấn phím gọi lại cuộc gọi gần nhất, chính là gọi cho Ngưu Lực Phàm.
Ban nãy, hắn đặc biệt gọi cho tôi nói là hôm nay lái xe của Tông Thịnh đi đón mẹ Thẩm Hàm, nếu tôi có việc gì cần dùng xe thì cứ thông báo với hắn một tiếng.
Lão 20 tệ nhìn tôi cười tủm tỉm, chẳng khác gì khi lão ngồi ở đầu đường xem bói. Chỉ là, hiện tại tôi đang ở phòng bệnh, nên cảm giác hoàn toàn khác với lúc đó.
“Sư phụ, sao lại tới đây thăm tôi vậy? Làm sao biết tôi nằm viện rồi?”
Lão vẫn tủm tỉm cười, ngồi xuống bên giường bệnh nói: “Cô gái à, cô tự nhìn mình xem, rõ ràng ta đã nhắc nhở mà còn để bản thân ra nông nỗi này.”
“Tôi làm sao?”
Ngay lúc này, điện thoại trong tay tôi rung nhẹ báo hiệu cuộc gọi đã được kết nối.
“Quỷ thai đeo bám, ngày chết sẽ không xa.”
Tôi sửng sốt, vội nói: “Sư phụ à, ông có anh em sinh đôi gì không? Ngưu tiên sinh à, ông đừng nói nhảm nữa, nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746338/chuong-318-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.