Tiểu Mễ đè thấp thanh âm hỏi: “Tiểu lão bản có phải vẫn luôn như vậy không… khó sống chung đó. Chị còn nhớ hồi đó em bảo anh ta rất keo kiệt. Nhà bọn họ cũng chỉ là nhà giàu mới nổi mà thôi.”
“Ai ~” tôi cũng chỉ có thể thở dài.
Tôi vừa dứt tiếng thở dài thì Tông Đại Hoành đeo cà vạt đỏ rực đã hồng hộc xông vào. Thấy lão vào, Tiểu Mễ vội đứng dậy chào, “Xin chào giám đốc.” Nụ cười vô cùng chuyên nghiệp, hở đủ tám chiếc răng cửa. Nhưng Tông Đại Hoành lại né thân hình to béo của mình ra, vợ lão xuất hiện sau lưng.
Bà ta nhắm vào Tiểu Mễ, hung hăng trừng mắt nói: “Lại thêm một con hồ ly tinh, đi làm mà, sao ăn mặc ngộ vậy, váy ngắn chưa kìa! Hừ!”
Mặt Tiểu Mễ cứng đơ cả lại. Tôi cúi đầu, nén cười, Tông Đại Hoành trên mặt khó coi, nhưng cũng không dám nói lại vợ mình mà đi qua chỗ khác. Tiểu Mễ ngồi xuống, nhìn tôi thì thào, “Bà ta…”
“Lợi hại lắm, chị ráng nhịn đi.” tôi rót trà rồi đi ra chỗ bọn họ, “Thím à, uống nước.”
Bà ta nhìn tôi, nhận nước rồi nói: “Ưu Tuyền, con phải giúp thím nhìn ngó nha. Lão già Tông Đại Hoành này cứ thấy gái đẹp mà lại chảy nước miếng.”
“Yên tâm đi, thím à.”
Ai ngờ tới, bà ta lại tiếp: “Giống như lần trước đó, lão mà có gì bất thường, đi với ai này nọ thì gọi thẳng cho thím để thím tới thu thập lão.”
Tông Đại Hoành đang ở cạnh bên, đang định nói gì, nghe thấy thế thì xoay sang tôi:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746196/chuong-267-3.html