Đại thẩm kia căn bản là không nghĩ tới tôi lại là bạn gái của Tông Thịnh, trên mặt càng thêm khó coi. Tiểu Mễ vẫn kéo tay tôi nói xin lỗi, nhưng không ai thèm nghe cô ấy.
Bà ta lôi bạn đi, thở phì phì, vừa đi vừa nói: “Hừ, nhà các người, thái độ này, đừng mong bán được cho ai.”
“Hừ! Ta bán xong, ta liền gọi điện thoại cho ngươi, đi nhà ngươi đốt pháo cho ngươi báo tin vui nha!”
Bọn họ người đi, Tiểu Mễ mới buông tôi ra, nhìn tôi rồi nói: “Ai! Mấy ngày nay thật đúng llà, tới hỏi cũng chẳng có mấy ai, thật vất vả tới một người thì bị em đó, tiểu lão bản nương đuổi đi.”
“Hừ! Tiền của loại người này, không cần cũng được. Nếu không về sau bất động sản cũng đau đầu đấy.” Bất quá nói với bà ta xong thì tim tôi đập lại nhanh hơn lên, tay chân cũng run nhè nhẹ. Ban nãy sao tôi lại dũng cảm đến thế, trước giờ tôi chưa phát hiện mình cũng có thể cường hãn tới vậy.
Tiểu Trần cười gượng đi qua, “Ưu Tuyền, em nhập viện sao? Thôi về nhà nghỉ ngơi cho tốt đi, tới đây… không phải thêm phiền sao? Những việc này, công ty có bộ phận chuyên nghiệp xã giao đi xử lý. Chúng ta nói như thế nào đều phải……”
“Tôi tới tìm Tông thịnh.” Tôi cắt ngang. Giờ ngẫm lại, xác thật vừa rồi làm có chút quá mức. Nhưng vừa rồi tôi khống chế không được, chỉ muốn mắng người thôi.
Tiểu Trần nói: “Cậu ta bên công trường, nhưng bây giờ bên đó không cho bộ phận bán hàng chúng ta vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746182/chuong-263-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.