Ra khỏi khu phòng bệnh tôi gọi khẽ: “Tông Thịnh?” Không có người trả lời. Mà trong sân cũng không có bất cứ ai, chỉ có ngọn đèn đường bé tí. “Tông Thịnh?” Tôi gọi lại lần nữa, rõ ràng ban nãy tôi thấy anh vẫy tay mà. Tôi từ trong phòng chạy ra cũng chỉ mất vài giây, sao lại biến mất rồi?
“Tông Thịnh?” Tôi gọi to hơn, tôi không tin là mình hoa mắt, tôi vốn hy vọng nhìn thấy anh, hy vọng giải thích rõ ràng cùng anh. Nhưng tuyệt đối sẽ không có chuyện tương tư thành bệnh, còn hoa mắt nữa.
Không có bất cứ ai đáp lại, trong sân cũng không có ai.
Không đúng! Chỗ này không phải sân! Tôi kinh ngạc mà nhìn chung quanh bốn phía, vốn dĩ phải thấy hai tòa nhà, nhưng giờ đều không thấy. Bốn phía chỉ có tối tăm, thứ duy nhất tồn tại chính ngọn đèn bé tí kia, đèn còn đây, vậy nhà đâu?
Tôi cuống lên. “Gặp quỷ!” Tôi khẽ hô, nuốt nước bọt cố giữ cho mình bình tĩnh lại. Tôi có thể nhìn thấy quỷ, đó là bởi vì Tông Thịnh thay đổi thể chất của tôi, nhưng anh cũng dùng máu vẽ bùa lên người tôi, tôi có thể nhìn thấy bọn họ, bọn họ lại không thể thương tổn tôi.
“Tôi muốn... Trở về.” Tôi tự mình cổ vũ bản thân, nơi này có đèn, có tường, tôi nhớ rằng có hai tòa nhà được nối với nhau bằng bức tường, đi dọc theo tường đi khẳng định có thể tìm được tòa nhà.
Tôi sờ tay theo tường, đi vài bước thì thấy một người giấy nằm trên đất thu hết sự chú ý của tôi. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746159/chuong-256-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.