Anh hít một hơi thật sâu, tay ôm chặt eo tôi: “Đừng lộn xộn, em nói cho rõ ràng, bạn học nào?”
“Nói thì anh cũng có biết đâu.”
“Quan trọng gì anh có biết không, là ai? Nói?”
Cả người tôi bị anh ép dưới đất căng cứng vì khẩn trương, đụng chạm thân mật vậy tôi làm sao mà không cảm giác được thân thể anh có biến hóa chứ. “Anh đứng lên đã, là, là Hầu Tử.”
“À, là Hầu tử sao, anh thật ra từng nghe thấy tên này rồi!” Anh gần như nghiến răng nói. Anh từng nghe Dương Tử lỡ miệng n ói ra tên này, nói là Hầu Tử muốn theo đuổi tôi, lúc đó Tông Thịnh cũng đứng bên cạnh nghe rõ mồn một.
“Anh đứng lên đã!” Tôi bất an giật giật. Anh thật sự lên, nhưng mà một tay ôm eo tôi, một tay đét vào mông tôi. “Đêm nay đừng nghĩ tới ngủ!” rồi đột nhiên buông tay, khiến tôi ngã thảm xuống mặt thảm. Lúc này, thật sự là hôn thảm rồi. Cũng may, lúc trước chọn thảm đủ dày nên tôi mới không bị đau.
Tôi xoa tay ngồi dậy, bĩu môi liền nói: “Trước kia lạnh như băng, sao giờ lại hành hạ tra tấn người ta thế này.”
Tông Thịnh đi đến tủ quần áo lấy quần áo rồi nói: “Em không nghĩ coi tại sao người ta lại cho em hai cái phiếu này hả?”
Tôi không đáp, không phải tôi không nghĩ tới, mà lúc nghĩ tới thì Hầu Tử đã đi mất rồi, tôi đang nghĩ cách trả lại mà chưa nghĩ ra.
Tông Thịnh đi vào phòng tắm, nói: “Người ta muốn đuổi theo em thì lấy lòng em đó, biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746125/chuong-241-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.