“Anh biết rồi, bị Ngưu Lực Phàm đưa đi. Tiểu Trần có nói anh.” Giọng anh lười biếng không chút khẩn trương. Hèn gì không buồn gọi cho tôi lâu đến vậy. Tôi chu môi: “Anh k hông lo lắng gì à?”
“Ngưu Lực Phàm hiện tại đang torng tình huống nguy hiểm hơn em nhiều. Hắn đã đoán ra thân phận thật sự của ông thầy hai mươi tệ, nếu như hắn lại mất đi lý trí mà làm gì đó, có thể là tự mình đi khách sạn Sa Ân tìm Thẩm Kế Ân…”
“Hắn nói, kêu chúng ta chuẩn bị, tối nay đi khai mộ ba hắn, dáng vẻ vô cùng khẳng định. Chúng ta, hay là chúng ta nói rõ với hắn đi. Tuy rằng mộ ba hắn là mộ rỗng, nhưng bị khai hẳn cũng không tốt gì.”
“Hắn hiện tại sẽ không tin lời của bất cứ ai, chỉ có thể tận mắt nhìn mọi thứ, để anh đi chuẩn bị một chút, chút nữa anh tới tòa nhà Linh Linh đón em, chúng ta đi thẳng qua đó.”
Tôi do dự một chút, việc này cả hai người nam nhân đều kiên quyết tới vậy, sẽ không thể thuyết phục ai được. Tôi thở dài. Vừa lúc đó có một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi tớihỏi tôi có phải người của tập đoàn Tông An không, đang tuyển dụng đúng không? Cô ấy và chồng muốn tới làm việc.
Tôi vội vàng dẫn họ đến chỗ Tiểu Trần, và thu hồi tâm tư, vẫn còn giờ làm việc.
Sau năm giờ chiều, trời đã nhá nhem tối. Tiểu Trần và Tiểu Mễ đang lên kế hoạch, rồi tính toán chi phí chung xem đi ăn tối ở đâu. Tôi đang xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746105/chuong-231-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.