Ra khỏi nhà ma chúng tôi thấy đám đông đang tụ tập, trong đám người có khá nhiều mascot, có Gấu Nâu, có Sói Xám… nhiều người chạy theo chụp ảnh cùng đám diễu hành. Xem ra hôm nay không tìm thấy Dương Thụ là do công viên có tổ chức hoạt động rồi.
Tông Thịnh kéo tôi nói: “Đi ăn đã, chút nữa hoạt động mà kết thúc thì khu nhà ăn sẽ đông lắm.”
Tôi đuổi theo anh, dù sao đây cũng là chỗ DươnG Thụ làm việc nên trước sau gì cũng sẽ gặp nhau thôi. Nhưng mà sao anh lại có kinh nghiệm, biết một hồi nữa nhà ăn sẽ đông người?
Lúc ăn, tôi hỏi anh, Tông Thịnh đáp: “Trước đây anh từng đi cùng bạn học tới công viên trò chơi ở thành phố khác. Chỉ là, sau này bọn họ phản bội anh, đem chuyện của anh đi đàm tiếu khắp nơi. Sau này… không còn sau này nữa. Nhưng sau chuyện đó anh cảm thấy đi công viên trò chơi cũng chẳng có gì vui. Bất quá, hôm nay cảm giác thật vui.”
Tôi cười. Người này, đúng là không biết nói lời âu yếm.
Tông Thịnh nói không sai, chúng tôi ngồi ăn không được bao lâu thì đám đông đã ùa tới. Nghe quảng bá buổi chiều còn có hoạt động khác, chương trình buổi sáng đã chấm dứt.
Ăn cơm xong, chúng tôi ra ngoài tìm nhân viên công viên hỏi chỗ nghỉ ngơi của những mascot đó. Bọn họ mặc dày như vậy chắc chắn phải được nghỉ ngơi một lúc.
Tôi theo lời những người chỉ dẫn, vòng qua khu trò chơi đến một rừng trúc, tìm một căn nhò nhỏ màu đỏ, chính là nơi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746102/chuong-230.html