Tông Thịnh rốt cuộc thủng thẳng nói: “Cô ấy thích tới thì tới, trong nhà không thiếu một người như cô ấy đi làm. Cô họ bao năm có đi làm đâu, chẳng phải vẫn luôn như vậy sao?” hắn nói là sự thật, vẫn còn một cô họ ở quê chưa gả kìa, vốn luôn nghĩ Tông Gia này sớm muộn gì cũng thuộc về cô ta nên không buồn đi làm. Tông Thịnh quay sang tôi nói: “Cuối tuần em bận gì? Cuối tuần anh không đi làm, để anh đi cùng với em.”
Tông Đại Hoành lại ở kia lầm bầm: “Ngươi đi làm hay không đi làm cũng không khác nhau a, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.”
Tông Thịnh còn muốn nói cái gì, tôi vội kéo tay anh, không nên cự cãi với Tông Đại Hoành làm gì. “Vì anh cuối tuần không đi làm nên em muốn anh đi công viên trò chơi với em đó. Anh bao năm ở ngoài chắc chưa từng đi công viên trò chơi chơi qua nhỉ. Chúng ta cùng đi.”
Tông Thịnh có chút ngoài ý muốn nhìn tôi, do dự rồi vẫn gật đầu đáp lời, tiếp tục cúi đầu ăn cơm. Anh chắc chắn không tưởng tượng được tại sao tôi lại muốn kéo anh đi công viên trò chơi.
Tâm tình thật tốt khiến cho bữa cơm ăn thật ngon miệng.
Buổi chiều tôi theo Tiểu Trần sang bộ phận kinh doanh địa ốc tuyển hai nữ nhân viên sang bộ phận bán nhà của tòa nhà Linh Linh. thật ra, lúc trước tôi cũng đi làm ở bộ phận kinh doanh, giờ gặp lại mọi người không biết họ có ngạc nhiên không. Hơn nữa, Tiểu Mễ lúc trước cũng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746099/chuong-228-2.html