Mẹ Thẩm Hàm ngồi ở bên cạnh giường lớn, tôi ngồi ở ghế bên cạnh, cố ý nói: “Dì à, giường này là Ngưu Lực Phàm mới mua đó, ban đầu là giường ván gỗ, sợ dì ngủ không quen nên mới đổi. Ngưu Lực Phàm đối với Thẩm Hàm cũng khá tốt. Trên cơ bản… haha, mắng không dám cãi,đánh không dám đỡ”
“Thẩm Hàm mới mười bảy tuổi.”
“hơ…” Cái này tôi thật đúng là không biết như thế nào giúp Ngưu Lực Phàm nói tốt.
“Ta mười bảy cũng theo ba bọn họ.” Dì nói, trong lòng tôi như nở hoa, đây là muốn chủ động kệ chuyện cho chúng tôi nghe rồi. Thật tốt quá.
Kế tiếp, dì kể cho chúng tôi nghe bọn họ yêu nhau và kết hôn thế nào. Lúc dì 19 tuổi đã mang thai Thẩm Kế Ân, hai mươi tuổi thì sinh gã ra. Mà Thẩm Hàm thì bọn họ lên kế hoạch rõ ràng nên hai anh em mới cách nhau xa như vậy.
Rồi kể tiếp, Thẩm gia sự nghiệp càng làm càng lớn, dần dần người kia không còn quan tâm tới dì nữa. Khi còn đi học thì thề non hẹn biển, đến giờ thì đều bị tiền đảo loạn. Mẹ Thẩm Hàm kể chuyện cho chúng tôi nghe, trong lòng tôi nghĩ tới, có lẽ bà đang nói tới lý do mình rời Thẩm gia.
Không nghĩ tới, mới nói đến nơi đây, dưới lầu liền truyền đến tiếng Thẩm Hàm kêu: “A! Có rắn, có rắn!”
“Làm sao? Em hoa mắt sao, trời lạnh vậy sao lại có rắn được?”
“Thật mà! Tông Ưu Tuyền! Mọi người xuống đây đi, thật sự có một con rắn lớn đang bò vào nhà.”
Bị điểm danh, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746074/chuong-215.html