Bà cô lập tức thay đổi sắc mặt: “Cửa nhà còn chưa bước vào mà đã thế, sau này thật sự cưới về, không biết mỗi ngày còn xéo xắt tới đâu.”
Giọng cô ta rất lớn, tới ông đi cách tôi một đoạn còn nghe thấy. Mặt ông vẫn bình thản, không nói gì, những chuyện như thế này ông thường không nói tới. Nhiều lắm thì ông sẽ nói với bà, để bà ra mặt. Nhưng tôi cũng không chờ bà ra mặt, mà nói luôn:
“Cô cô, tới lúc tôi được gả vào nhà, thì chắc cô cũng đã được gả đi rồi, tới lúc đó làm sao tôi có thể xéo xắt cô được nữa chứ, đúng không.”
Tôi thậm chí còn cười tươi với cô ta một cái, nhìn ngắm sắc mặt cô ta càng lúc càng tệ. Cô ta nói với theo Tông thịnh đang đi vào phòng khách: “Tông Thịnh, cậu nhìn vợ mình đi. Lúc cậu chưa về còn biết tôn kính trưởng bối chúng tôi, giờ cậu về thì thành ra như vậy. Nếu để tới chừng đẻ cho cậu một đứa con, dám là, tới cả tôi cũng làm chướng mắt cô ta.”
Tông Thịnh không buồn liếc mắt nhìn cô ta mà đi thẳng vào nhà. Cô ta dám nói tới đứa cháu cưng của bà, bà đương nhiên không thể bỏ qua. Từ trong bếp bà nói với ra oang oang: “Mày tới ăn cơm hay là tới nói lời vô nghĩa vậy? Muốn nói lời vô nghĩa thì đi về nhà đi. Nhà tao thiếu người rửa rau sao?”
Hồi đó tôi thật sự không hiểu bà cô này sao cứ ở đây hoài như vậy mà không chịu gả ra ngoài, thậm chí, bà cũng chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746066/chuong-211.html