Tôi thật sự không ngờ Tông Thịnh chỉ một hai ngày đã suy đoán được nhiều vậy. Hẳn là anh đã đặt nhiều giả thiết nhưng không tìm được manh mối của người kia, nên mới tìm người lớn tuổi để hỏi.
Nếu Lão Bắc không phản bội thì có thể nói Lão Bắc chính là sư phụ tốt nhất của anh, đáng tiếc Lão Bắc đã không thể đứng ở cùng chiến tuyến với chúng tôi.
Nghĩ tới đây, tôi vội hỏi: “Vậy Lão Bắc thì sao? Ông ta có phải họ Ngưu không?”
“Không phải. Lão tên đầy đủ là Lý bắc. Bất quá lão khẳng định biết lúc trước Ngưu tiên sinh là ai. Chúng ta trước giờ vẫn luôn cho rằng trận thế lớn ở khách sạn Sa ân là do lão làm ra, việc đó với lão chắc chắn có liên quan, nhưng hơn hai mươi năm trước lão cũng mới chỉ hơn 50, không có khả năng tham dự được việc quy hoạch này. Tuổi tác của Ngưu tiên sinh kia hẳn là phải lớn hơn lão nhiều, Ngưu tiên sinh hiện tại nếu còn sống hẳn là khoảng 90 tuổi rồi.”
Tôi lại tiếp tục ăn cháo. Đến khi ăn gần xong, tôi nói: “Hay là mai em đưa Lan Lan đi rồi lại ghé lại đây hỏi thăm xem sao?”
“Mình em sao, chẳng lẽ ông ta lại chịu nói chuyện đó với em à?” Tông Thịnh cong môi cười một chút.
“Anh với em không giống nhau, ông ấy cũng lợi hại mà, biết đâu liếc mắt đã biết anh là quỷ thai, làm sao còn có thể vui vẻ nói chuyện với anh? Ông ấy với em thì khác nha. Em cái gì cũng ngu ngơ, chính là khách của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746064/chuong-210.html