Người mở cửa cho thím bảy vào chính Là Ngưu Lực Phàm. Hắn vốn đang nói chuyện điện thoại với Thẩm Hàm nên tiện tay mở cửa.
Ở quê, chỉ khi nào đi ngủ mới đóng cửa, nên có thể thấy lúc thím bảy tới gõ cửa thì đã khuya. Khuya tới mức chúng tôi đã chuẩn bị đi ngủ.
Tôi nhìn Tông Thịnh tự xử lý vết thương trên vai, anh không cho tôi động tay vào. Theo cách anh nói dù cơ thể tôi nhìn không có vấn đề gì, nhưng trêrn thực tế thì hồn lực đã rất yếu, nếu lúc này mà hấp thu hơi thở của tôi thì tôi sẽ dễ dàng ngất xỉu thậm chí tử vong. Cho nên trong vòng một tháng này, đừng nói thân mật, ngay cả việc cơ bản nhất là tiến vào trong mộng hấp thu hơi thở của tôi cũng không làm được. Miệng vết thương của anh vẫn vậy, m e o m u p tuy đã ngừng chảy máu nhưng không hề có dấu hiệu khép miệng.
Tôi ngồi trên giường, ôm chăn hỏi: “Tông Thịnh, vết thương này nếu không cách nào tác động vào, chẳng lẽ phải một năm nữa mới có thể tốt lên sao?”
“Ừ, không có việc gì, chỉ là vết thương hơi sâu thôi, không có thương tổn đến xương cốt kinh mạch.”
“Gỗ sét đánh lợi hại vậy sao?”
Tôi duỗi tay chắn bà ta lại, nói: “Dì à, không phải tối nay dì phải đi tìm chồng mình sao? Sao còn tới đây làm gì? Nếu để chồng dì thêm tức giận, không chừng sẽ bóp chết dì luôn đó.”
“Hừ, không phải vì vậy mà ta tới tìm cậu ta sao? Ta sợ đó. Chàng trai trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746024/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.