Tông Thịnh nhìn về phía Thẩm Hàm, nói: “Đó là con của tôi. Trong cơ thể Ưu Tuyền có huyết khế của tôi, hồn phách có huyết chú của tôi, người khác không động được vào cô ấy.”
Thẩm Hàm tuôn ra một câu: “Wow, trâu vậy luôn á?!”
Tôi nhìn anh cả người ướt đẫm, nước nhỏ tong tong mà trong lòng nhoi nhói.
“Trở về thay quần áo đi, anh như vậy sẽ sinh bệnh.”
Tông Thịnh nhìn tôi nói: “Ưu Tuyền, tất cả mọi ủy khuất em phải chịu hôm nay anh sẽ đền bù bằng hạnh phúc sau này! Em, là người anh chưa từng nghĩ tới sẽ buông tay!”
Nói xong, anh quay người đi vào nhà. Tôi hít mũi, trong đầu chỉ toàn là câu nói vừa rồi của anh.
Thẩm Hàm “duyên dáng” sán lại trước mặt tôi nói:
“Này, thế chuyện chia tay lần trước là xạo à?”
Tôi lau nước mắt, nói với bọn họ: “Thực xin lỗi, dọa đến các người!”
Ngưu Lực Phàm ha hả cười: “Không có việc gì, không có việc gì. Em chăm sóc cái đồ quỷ thai nhà em đi!Độc chiếm kinh dị thật!”
Tôi đi vào nhà theo Tông Thịnh.
Thầm Hàm gào lên từ phía sau
“Tông ưu Tuyền, tôi bị chị hố khổ ghê! Đang êm đẹp nói bừa cái gì chia tay tính sổ hả. Nếu không ngay từ đầu tôi liền chuyên tâm theo đuổi Tông Thịnh thì đàn ông tốt như anh ấy cũng không tới phiên chị! Hừ! Hại tôi bị cái gã Ngưu Lực Phàm... uhm ~”Không còn âm thanh nữa. M e o M u p dịch và đăng truyện tại g a c s a c h. c o m và facebook của Meo _
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746019/chuong-187-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.