Thẩm Hàm khui bia đặt trước mặt Ngưu Lực Phàm nói: “Đừng có nói với tôi nhì nhằng, có phải đàn ông không, uống vài lần mà lần nào cũng say. Yên tâm, anh mà say thì tôi sẽ lái xe, đưa anh về.”
“Đừng mà, không thể uống. Lỡ đâu trên đường bị cảnh sát thổi vào thì phiền lắm.”
“Cái đó là do anh thôi, uống vào mà lái xe ổn thì đâu có ai ngoắc vào. Anh nghĩ cảnh sát giao thông lương tháng bao tiền mà thích trực đêm chứ? Thôi, uống!”
Cô nàng cũng khui một chai bia đặt trước mặt Tông Thịnh.
Tông Thịnh không một chút thoái thác, liền cầm chai bia, tôi thấy thế vội vươn tay ngăn lại : “Này”
“Không có việc gì, anh uống bia không sao!”
“Đúng là, chỉ có Tông Thịnh đủ đàn ông.” Thẩm Hàm nói, “Tông Thịnh, nếu nhân phẩm anh không tệ như thế thì tôi đảm bảo sẽ theo đuổi anh.” Thẩm Hàm ha ha cười, đưa chai bia tới miệng Ngưu Lực Phàm.
Tôi đã từng thấy Tông Thịnh uống rượu, tửu lượng không tồi. Hơn nữa lúc trước anh còn là uống rượu trắng cũng không có vấn đề. Nhưng hiện tại thế này, tôi cũng không biết phải khuyên thế nào.
Tôi chợt thấy Tông Thịnh dùng tay biết một chữ gì đó trong lòng bàn tay, sau đó túm nắm tay đặt đặt ở trên đùi, tôi chợt nhớ lần trước anh từng dùng chiê unày, có thể khiến cồn không ảnh hưởng tới cơ thể anh, cái chiêu gì mà “Ngàn ly không say”.
“Tới, Thẩm Hàm, bọn họ không uống, chúng ta uống.” giọng Tông Thịnh nghe không có gì đặc biệt, vẫn như vậy nhàn nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1746003/chuong-179-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.