“Anh chính là muốn gã nghĩ như vậy, Lão Bắc đã ở cùng với gã, có lẽ Vương Càn cũng không chống đỡ nổi mấy ngày nữa đâu. Trận pháp đó sẽ nhanh chóng có tác dụng. Bọn họ nhìn thấy anh ở tòa nhà Linh Linh làm cái poster lớn như vậy chắc hẳn đã biết anh muốn làm gì.
Hiện giờ, giết chết anh mới là việc khiến bọn họ vui vẻ nhất. Xưa tới giờ, những người chắn đường kiếm tiền của người khác đều sẽ bị giết. Anh chính là đang phá hủy đường làm ăn của bọn chúng. Hừ, anh ước gì hắn động thủ ngay đó. Như vậy, anh có thể có cơ hội thần không biết quỷ không hay giết chết gã.”
“Vậy, hẳn là anh rất đau đó.”
“Không có việc gì. Chỉ là bị thương ngoài da, không ảnh hưởng tới xương cốt gân mạch.”
Xe hướng về phía quê chúng tôi chạy như bay. Cảnh bên ngoài từ phố thị đã nhanh chóng chuyển thành cảnh nông thôn tĩnh lặng ban đêm. Tôi nhìn đồng hồ, mới hơn ba giờ, nhìn cảnh bên ngoài rồi nở nụ cười.
Tông Thịnh nhìn qua, nói: “Cười cái gì? Gương mặt này, cười cũng khó coi ghê.”
“Anh là chủ tịch hiệp hội ngắm tướng mạo sao?” tôi hỏi lại. Không biết vì sao, khi anh tới thăm tôi, tôi lại hoàn toàn không quan tâm tới vết thương của mình nữa, tôi tin tưởng, vết thương này sẽ được anh giúp chữa lành.
Anh không trả lời tôi, tôi tiếp tục cười nói: “Tông Thịnh, lần trước chúng ta là ở trong WC gặp nhau lén lút, Mèo Múp sau đó ở trong mộng yêu đương vụng trộm, hiện tại chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745996/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.