Tiểu Mễ nuốt nước miếng lui về phía sau vài bước, chắc đã hết ý định đi trêu chọc tiểu lão bản.
Trên mặt Tông Thịnh đã xuất hiện chút tức giận, còn thêm Thẩm hàm không sợ thiên hạ đại loạn, giúp tôi châm dầu vào lửa: “Trời ơi, cực phẩm a, Tông Thịnh, hóa ra tôi nhìn lầm anh rồi. Anh… anh đúng là cực phẩm của loài người.
Tôi cũng biết đám trưởng giả, thật sự, tu dưỡng còn kém vãi.”
Tông Thịnh hung hăng trừng măt nhìn tôi, tay chĩa vào tôi mà nói: “Cô, đưa tôi đi dạo trong tiểu khu, bớt nói lời vô nghĩa đi!”
“À được, nhưng tôi chỉ là nhân viên thực tập, mới tới vài ngày, tiểu khu này tôi chưa quen thuộc đâu.”
Giám đốc sau cùng đã có cơ hội lên tiếng: “Để tôi, Tông tiên sinh, chúng ta đi nào.”
Ông ta vẫn luôn chờ cơ hội để được nói chuyện. Tôi là người lão tổng đưa xuống, lại có quan hệ đặc biệt với tiểu lão bản, dù cho đã chia tay thì ông ta cũng chẳng dám nói gì.
Lúc bọn họ xoay người đi ra ngoài thì tôi cũng đi theo. Meo_mup dịch và đăng tại gác sách chấm com. Bất quá lúc đi ra khỏi văn phòng, tôi nhịn không được nở nụ cười. Tôi thật sự thích xem dáng vẻ Tông Thịnh bị bắt nạt, nhưng lại không thể làm gì tôi.
Ai bảo, anh cho tôi vài lần trở tay không kịp, tôi cũng phải cho anh ít nhất một lần như thế. Mấy người bọn họ đi phía trước, dọc đường giám đốc còn giới thiệu mọi hoạt động trong tiểu khu, cũng nói vài lời đề xuất với tòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745970/chuong-163-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.