Tôi không hiểu lắm nhưng anh đứng trước mặt tôi mà nói: “Em đứng đây đi, khoảng nửa tiếng nữa anh xuống. Nếu nửa tiếng sau anh chưa xuống thì em lên lầu chín tìm anh. Nhắm mắt lại, đi theo cảm giác là có thể tìm được anh. Bất quá, chắc sẽ không xảy ra việc gì đâu.”
Tôi gật đầu, nhìn anh cẩn thận. Anh vào thang máy đi lên lầu. Dây chăng của cảnh sát còn nhưng không phải không ai được lên lầu vì vẫn còn nhiều hộ gia đình sông ở đây.
Tông Thịnh mới vừa lên lầu không tới vài phút, thì còi báo động hú lên từ xe chúng tôi phía sau. Tôi vội quay lại nhìn, nghĩ không biết có ai phá xe Tông Thịnh không.
Vừa quay lại tôi thấy có một cô gái đang ngó vào cửa sổ xe. Đó là một cô gái mặc áo gió màu hồng nhạt, đi giày cũng màu hồng nhạt, tóc dài xoã ra che nửa khuôn mặt, phần mặt lộ ra trang điểm rất xinh cũng theo tông màu hồng nhạt, cả người đều toát ra vẻ đáng yêu.
Co ta cũng thấy tôi, vẻ mặt có chút bồn chồn.
Tôi nhận ra cô tac chính là cô gái ở quán ăn màu hồng nhạt, chính là người tôi hỏi ngồi ghép bàn mà Tông Thịnh nhìn thấy mặt thì vội vã bỏ đi. Cô ta đi đến trước mặt tôi, hỏi: “Tông Thịnh đâu? Cô là bạn anh ấy à?”
Giọng cô ta cũng nhen nhàng, có vẻ nhỏ tuổi hơn tôi không ít tuổi. Quả nhiên không sai! Cô ta và Tông Thịnh có quen biết, hơn nữa hôm nay Tônh Thịnh rời đi nhất định có liên quan tới cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745950/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.