Ngưu Lực Phàm chồm lên một chút ôm ghế dựa chỗ tôi, chồm lên nói: “em yên tâm! Thẩm Hàm tuyệt đối không phải loại người này. Cô ấy thẳng thắn, hoạt bát, căn bản không biết những sự việc đó ở khách sạn đâu.”
Tông Thịnh dẫm phanh đột ngột. Tôi mà chưa đeo dây an toàn chắc mặt đã dán vào kính trước xe rồi !
Tông Thịnh quay đầu lại nhìn Ngưu Lực Phàm, Ngưu Lực Phàm còn nói:
“Cậu dừng lại làm gì? Xe sau thiếu chút nữa hôn đuôi. Cậu đó, đây là lái xe không an toàn, hiện tại như vậy là bị phạt tiền đó, lão đại!”
“Ngươi ăn Thẩm Hàm rồi?” Tông Thịnh hỏi.
Anh hỏi ra mấy chữ kia, nói rất bình tĩnh, nhưng là tôi lại kinh ngạc, anh cũng hỏi quá trực tiếp đi.
Ngưu Lực Phàm sửng sốt một chút, mới nói:
“Cái kia, kia, Thẩm Hàm, cô ấy, cô ấy thật sự với việc ở khách sạn, một chút cũng không biết. Cô ấy chính là một nữ sinh cấp ba thôi, vị thành niên đó, tôi nào dám xuống tay a. Hơn nữa… Uy, các ngươi hai người nếu là tín nhiệm tôi, đem tôi coi như huynh đệ, vậy tin tưởng tôi lần này, tôi nhìn người sẽ không nhìn nhầm, Thẩm Hàm thật sự với việc ở khách sạn, thật sự một chút cũng không biết.”
“Cô ấy còn chưa tốt nghiệp cấp 3 ư?!”
“Cô ấy chính là mê chơi, trong nhà lại có tiền, thường xuyên không đi học. Bất quá hôm nay có đi học.”
Ngưu Lực Phàm giải thích, cảm giác cũng không có che dấu gì với chúng tôi.
Tông Thịnh cho xe tiếp tục đi tới, không hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745936/chuong-147-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.