Tôi có chút nghe không rõ, nhìn Ngưu Lực Phàm, hắn đang nhìn Tông Thịnh. Ngưu Lực Phàm có vẻ minh bạch, nhìn hắn nuốt nuốt nước miếng nói: “Loại này hẳn là có rất nhiều cách giải quyết đi, vì cái gì ngươi cố tình phải dùng cái cách khủng bố nhất này chứ?”
“Bởi vì loại phương pháp này là cách nhân từ nhất với cô ấy, cô ấy còn chưa có hại người, đừng cho người khác có cơ hội tạo nghiệp, đồng thời cũng là không để cho chính mình tạo nghiệp.”
Tông Thịnh uống trà, cái loại cảm giac thanh lãnh này, thật giống như một chút cũng không nhớ rõ tối hôm qua, đêm qua chúng ta đã xảy ra cái gì.
Một giờ sau, ba chiếc xe của tập đoàn Tông An dừng trước toà nhà Linh Linh.
Toà nhà không có ban quản lý nên bọn họ chỉ có thể từng nhà đưa thông báo, nói toà cao ốc đã bị Tông An mua, chuẩn bị dỡ xuống trùng kiến, kêu người ở nơi này, mau chóng dọn đi.
Những việc như thế này nếu gặp chỗ kahcs có thể có chút khó khăn nhưnh chỗ này vốn chẳng còn mấy người chủ, toàn là người thuê nhà nên bọn họ cũng sẽ không gây việc gì, nhiều lắm là lầm bầm lại phải tìm chỗ thuê mới mà thôi.
Những việc này đều do nhân viên đi làm, tôi nghe những nhân viên nói Tông Thịnh tiểu lão bản thật sự sấm rền gió cuốn, mới một ngày đã chuẩn bị động thủ.
Công ty khác mua xong toàn nửa tháng một tháng sau mới tìm cơ hội thông báo cho các nhà.
Bọn họ còn bận rộn, Tông Thịnh bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745934/chuong-146-2.html