Bà nói một thôi một hồi, tôi kịp định thần thì đã gác máy. Tôi vốn không hiểu lắm, nhưng rõ ràng cảm giác chuyện này chính là nhắm tới Tông Thịnh. Người phá chính là Lão Bắc, nếu không phải tại lão tới tìm đòi hai trăm ngàn rồi mất tích thì anh cũng không phải đi tìm. Mà anh vừa đi, thì thời gian đấu thầu thay đổi. Đâu phải là chuyện nhỏ nói đùa đâu!?
Kẻ thiết kế việc này nhất định là hiểu rõ Tông Thịnh, biết rõ tính anh không tin ai, có thể phỏng đoán được Lão Bắc có bất thường thì sẽ lừa được anh ra ngoài.
Tôi căng thẳng, nếu như Tông Thịnh thật sự là bị bọn họ lừa vậy bọn họ có thể xuống tay với anh không? Tông Thịnh và Thẩm Kế Ân không phải thân thiết, đã đạp gã xuống đáy sông, nếu như bọn họ cũng làm như vậy đối với Tông Thịnh thì…
Tôi không dám tưởng tượng tiếp, hơn nữa cũng không dám bàn bạc cùng ai, trước đây tôi còn có thể đi tìm Ngưu Lực Phàm nói, nhưng hiện tại ngay cả hắn cũng không dám tin. Hắn và Thẩm Hàm rốt cuộc chuyện là như thế nào, ai có nói cho rõ ràng đây?
Tôi thử gọi cho Tông Thịnh nhưng vẫn là tiếng tắt máy, anh rốt cuộc đã gặp chuyện gì, sao lại tắt máy? Mỗi lần anh mất tích xong xuất hiện lại đều bị thương, cũng không biết anh đang làm gì, không biết có bị thương không?!
Tôi bất an. Đứng trên đường mà không biết phải làm gì!
Nhìn sang phía bên trước cửa cao ốc Linh Linh có một chiếc xe buýt dừng lại, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745918/chuong-138-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.