như vậy, lỡ… mẹ em…”
“Bà anh lợi hại, vì bà phải bảo vệ cho anh. Em ở bên anh khiến cho mẹ em tức giận. Chỉ cần ở trong lòng bà, em rất tốt với anh thì bà cũng sẽ đối với em và mẹ em thật tốt. Hiểu chưa? Lần trước, vì sao mà bà đi sang nhà em quậy? vì sao, em chỉ nói có một câu mà đã dỗ được bà?”
“Còn Lan Lan …”
“Đây là mệnh của cô ta, không liên quan tới em. Đuôi mắt cô ta có viền hồng nhạt, lại thêm chân mày cũng gần nhau, chính là vẻ mặt của kẻ giựt chồng người khác, nếu là ở cổ đại, không phải vợ kế cũng là thiếp. Là mệnh của cô ta, em không đổi được.”
Tôi gật gật đầu, theo đạo lý là hiểu, nhưng trong lòng vẫn không tránh được lo lắng.
“Đi thôi, đi tìm đứa bé kia.”
Năm phút đồng hồ sau, chúng tôi đứng ở trong phòng Ngưu Lực Phàm. Tốc độ này so với tôi dự tính thì nhanh hơn nhiều, hơn nữa, vậy mà không có bị Thẩm Kế Ân ngăn trở.
Thẩm Kế Ân chỉ nhìn chúng tôi đi vào thang máy, ngay lúc cửa thang máy đóng lại, tôi thậm chí còn thấy được khóe môi gã nhếch lên cười.
Trong lòng tôi chùng xuống, toát ra một suy nghĩ, liệu có phải Thẩm Kế Ân đã giăng sẵn bẫy chờ Tông Thịnh không?!
Vào trong phòng thấy giữa phòng Ngưu Lực Phàm đã có sẵn một mô hình giấy, chính là mô hình của khách sạnn Sa Ân, nhìn vô cùng giống. Ngưu Lực pHàm sau khi ra mở cửa cho chúng tôi thì lại vào phòng ngồi trên giường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745871/chuong-115-2.html