Chương trước
Chương sau
Cô ta vươn bàn tay từ trên gương ra, dùng đầu ngón tay đầy máu sờ lên mặt tôi, rồi nâng cằm tôi lên bắt tôi ngẩng đầu lên nhìn cô ta. “Tay nghề trang điểm yếu quá, nhưng yên tâm, ngươi cho tà cái đầu của ngươi thì ta sẽ giúp ngươi trang điểm cho thật đẹp, khiến cho đám đàn ông chỉ liếc mắt nhìn là sẽ không rời đi được.” Meo_mup
Tay cô ta lạnh băng, mà cảm giác của tôi cũng đang lạnh băng.
“Đáng tiếc thật, dáng người thật bốc lửa, nhưng bốc cỡ nào ta cũng không dám tới gần.”Cô ta rụt tay lại, “chỉ cần ngươi đáp ứng cho ta cái đầu, ta sẽ có thể giúp ngươi trang điểm. Đem ngươi trở nên thật sự xinh đẹp, thật xinh đẹp. Đem đầu cho ta đi.”
Tôi cắn chặt môi, ngăn không cho mình thốt lên một lời nào. Tôi biết, vào những lúc thế này, nếu tôi hứa với cô ta, tôi sẽ chết. Mỹ Lệ chắc cũng thế nên mới bị hôn mê bất tỉnh. Nhưng, nếu cô ta đã nói là Tông Thịnh mang Mỹ lệ đi thì có lẽ Mỹ Lệ cũng không sao, có thể tỉnh lại được. Chỉ cần tôi không đáp ứng cô ta, thì với huyết phù trên người cô ta sẽ không làm tôi bị thương được.
“Không nói lời nào sao?” Cô ta tiếp tục nói.
“Cô nói cho tôi đã, Tông Thịnh đã gặp chuyện gì ở đây? Trước khi cứu Mỹ Lệ thì đã xảy ra chuyện gì?” Meo_mup gacsach.com
Nữ quỷ mắt trắng dã cười: “Nói tới hắn ư, quả thật là soái mà, body cũng thật tuyệt. Nhìn có vẻ biểu hiện trên giường cũng không tệ. Quan trọng nhất chính là, hắn là quỷ thai. Hắn mà cùng ta làm thì sẽ hoàn toàn không hao tổn. Ngẫm lại liền cảm thấy thật tuyệt. Đáng tiếc, hắn không phải của ta.”
“Anh ấy, anh ấy có phải đã xảy ra chuyện gì?” Tôi lại truy vấn lần nữa. Nếu không thì sao anh lại không buồn để ý tới tôi chứ?!
Nữ quỷ lạnh mặt: “Ngươi, nếu chịu đem đầu ngươi cho ta, ta liền nói cho ngươi, hắn đã xảy ra chuyện gì... Tuyệt đối là đại sự.”
Tôi cắn môi, nếu tôi cho, chẳng phải tôi sẽ chết ngay sao? Mà nếu tôi đã chết thì mọi chuyện còn ý nghĩa gì đâu?
“Không chịu? xem ra, ngươi còn không thật sự thích nam nhân kia.”
Tôi không nói gì, nhưng ở trong lòng nói: “bởi vì thích hắn, cho nên mới không đáp ứng, không muốn phải âm dương cách trở cùng anh.”
Nũ quỷ lại vươn tay ra, nhặt đồ trang điểm trên bàn lên, cả những thứ rơi dính máu cũng nhặt lên. Giây tiếp theo, cơ thể tôi không thể di chuyển. Tôi chỉ có thể nhìn hai bàn tay cô ta cầm khăn tẩy trang và lau lớp trang điểm trên mặt mình, và bắt đầu khéo léo giúp tôi trang điểm.
Kỹ thuật của cô ta rất chuyên nghiệp, và khuôn mặt đó cũng giống với tôi, cô ta mỉm cười: “Ngoan nào, ta chỉ muốn đầu ngươi thôi, để cho ta trang điểm, ta sẽ để cho an toàn mà.”
Cả người tôi phát run nhưng lại không động đậy được, cả nháy mắt cũng không thể.
Động tác của cô ta thật nhanh, nhưng càng nhanh thì trong lòng tôi càng bất an.
ở trong gương tôi có thể thấy dáng vẻ của mình. Tôi không thấy mình xinh đẹp, chỉ biết rằng nếu trang điểm xong thì tôi cũng chỉ có thể chết ở đây. Chết trong kết giới liệu có giống như Tông Thịnh lúc trước, mất tích? Tôi mất tích rồi, anh ấy có đi tìm tôi không?
Tôi khóc, nghĩ rằng mình sắp chết. Trong lòng tôi nói thầm cùng ba mẹ và Tông Thịnh nói: “Thực xin lỗi, mẹ, thực xin lỗi Tông Thịnh, lần này con sai rồi, con thật sự sai rồi.”
Nước mắt rơi, nữ quỷ tát tôi một cái, tát vô cùng mạnh, trên mặt tôi bỏng rát nhưng vẫn không cử động được, vẫn ngồi im tại chỗ.
“Đừng có để nước mắt làm hỏng trang điểm của ta, vẽ mà không xong thì ta cắt đầu ngươi trước, dùng cây lau nhà cắm lên rồi vẽ tiếp.”Tôi hoảng cực kỳ, vốn đang nghĩ khóc thật to, để làm hỏng lớp trang điểm khiến cô ta làm mãi mãi không xong...Meo_mupNhưng rõ ràng điều này sẽ chỉ khiến tôi chết nhanh hơn...
Sau cùng, cô ta trang điểm xong, tôi đã có thể di chuyển. Tôi không thấy kiểu trang điểm này đẹp ra sao? Chỉ là vô cùng yêu diễm, khiến cho ánh mắt tôi trở nên câu dẫn đàn ông mà thôi.
Cô ta dùng lược to cột tóc tôi lên, nhìn mặt tôi, vừa lòng mà cười nói: “Tuổi trẻ thật tốt a, ta lúc ở tuổi của ngươi thì xinh đẹp hơn nhiều. Cười cho ta xem nào? Cười cho đẹp vào, ta muốn ngắm tác phẩm của mình.”
Sao mà tôi có thể cười được chứ?
“Nói cho tôi biết trước đi, Tông Thịnh rốt cuộc gặp chuyện gì?”
Cô ta cười cười rũ rượi:
“A ha ha ha ha a, ngươi thật đúng là si tình đó. Tại khách sạn này quả thật có quá nhiều quỷ quá u, hắn muốn tìm chính là Vương Càn, vậy mà hắn thật sự tìm được. Bất quá Vương Càn cũng rất lợi hại. Hắn chính là khách sạn này, mà khách sạn này cũng chính là hắn.
Gã Tông Thịnh kia cũng rất lợi hại. Hắn, ăn Vương Càn. Ta nhìn thấy hắn dùng móng tay sắc bén trực tiếp moi tim Vương Càn ra. Một người chết thì trái tim vốn không còn đập nữa. Hắn cứ thế ăn...
Bất quá ta lại thấy được quỷ khí của Vương Càn, đều tiến vào trong thân thể hắn. Ha ha ha ha ha, hắn muốn giết chết Vương Càn, Vương Càn lại nương thân thể hắn đi ra khỏi khách sạn, đi ra khỏi nhà giam này. Nhà giam! Hừ! Nơi này nhốt chúng ta lại, xinh đẹp thì có ích gì? Mỗi năm có thể có bao nhiêu đàn ông tới lầu 16 này? Có mấy kẻ sẽ lên giưiòng cùng ta?!”
Tôi bị những lời nói của cô ta khiến cho chấn kinh. Tông Thịnh không để ý tới tôi vì anh đã cắn nuốt Vương Càn, mà quỷ khí Vương Càn lại tiến vào trong cơ thể anh, thay thế anh. Khó trách! Khó trách tại sao anh kh ông buồn để bụng thương thế của tôi. Tông Thịnh kia, là Tông Thịnh hay là Vương Càn? Vương Càn nương vào cơ thể anh mà ra khỏi khách sạn là muốn làm gì? Vương Càn rời đi, có phải nghĩa là trận của Thẩm gia bị phá hỏng?
Chính yếu chính là, Tông Thịnh hiện tại ở đâu?
Nếu anh hoàn toàn bị Vương Càn khống chế, đi giết người, đi cướp bóc, cảnh sát có thể ngay lập tức xử lý anh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.