Ngưu Lực Phàm cũng nói: “Không phải cậu ấy lại chui vào kết giới của khách sạn chứ.”
“Tôi cũng lo là thế, tối qua…” tôi im bặt. tối qua tôi nói anh nghỉ ngơi cho tốt, nhưng mà không thấy ai. Hay là anh đã cố ý… tối qua, lúc trong phòng tắm là anh cố ý câu giờ, vì không muốn tôi quấy rầy chuyện anh muốn làm. “Ngưu Lực Phàm, giúp tôi tìm anh ấy thêm một lần đi, không biết chừng anh lại bị nhốt ở bên trong giống như lần trước?”
“Khả năng đó rất nhỏ, lần trước đã là một bài học rồi, lần này cậu ta chắc không mạo hiểm vậy chứ. Chờ thêm đi, nếu đến tối vẫn không có tin tức thì gọi tôi.”
Hắn gác máy, tôi bần thần không biết phải làm gì. Thành phố này không phải là nơi anh đã lớn lên, nên cũng chẳng quen thuộc gì, liệu có thể đi đâu? Tôi cũng chẳng buồn nghĩ tới mình chưa ăn gì, vội đi tới bến xe bus định về nhà anh xem sao, nếu anh không ở nhà, không ở khách sạn, cũng không ở chỗ Ngưu lực Phàm vậy có khả năng đã vào kết giới.
Lắc lư theo xe bus cuối cùng cũng tới biệt thự của anh ở ngoại ô, mở cửa vào nhà, hơi lạnh ùa vào mặt. Trong nhà vô cùng an tĩnh, anh tĩnh tới một chút tiếng động cũng không có.
“Tông Thịnh? Tông Thịnh?” Tôi gọi, vừa gọi vừa đi khắp cách phòng tìm anh, đến cả phòng để đồ cũng vào tìm, nhưng không thấy anh đâu.
Anh không có ở khách sạn, cũng không tham gia vụ việc cao ốc Linh Linh, rốt cuộc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745840/chuong-98-2.html