Tôi vội chạy qua, được vài bước lại phải đi nhón gót do giày cao gót ? phát ra tiếng động lớn quá. Tôi khẽ thì thào:
“Còn chưa làm xong à?!”
Ngưu Lực Phàm còn đang mân mê đám đồ, liếc tôi một cái: “Làm gì dễ dàng tới vậy?”
Tôi đi tới cạnh Tông Thịnh. Thấy tôi tới, anh dập thuốc, nhét tay trong túi quần, nói: “Chờ ngươi chuẩn bị xong thì qua giờ Sửu rồi”
“Có cái tôi làm có 5-10 phút là xong. Nào, xong rồi. Cậu chú ý hộ tôi.”
Ngưu Lực Phàm bắt đầu dâng hương, cái gì Tổ sư gia cái gì gì đó, sau đó chính là đốt giấy, rót nước, xé hình nhân giấy .
Kỳ tích đã xảy ra, hình nhân giấy trên bàn đứng lên đi về phía trước. Nhưng mà nó cứ loành quành tại chỗ, như không đi tới được.
Ngưu Lực Phàm nói: “Khách sạn có kết giới, đồng tử vào không được.”
Tay hắn bắt quyết, khẩn trương đến mức trên đầu đều bắt đầu đổ mồ hôi.
Tông Thịnh nhìn về phía tôi, hỏi: “em biết khách sạn này, sân sau có chỗ nào là cameras không quay đến sao?”
Tôi gật gật đầu. Tôi làm ở đây cũng vài tuần rồi, cuối tuần cũng đi qua phòng an ninh nhiều lần, biết ở phần tường sau khu nhà hàng có chỗ camera không quay tới. Hơn nữa, giờ cũng nửa đeem, tầm nhìn càng thấp hơn nữa.
Tông Thịnh sờ sờ trên đùi như muốn lấy cái gì rồi mới phát hiện mình không có mặc cái quần hộp như mọi khi. Ở khách sạn, để phù hợp vơi thân phận người thừa kế tập đoàn Tông Ân anh toàn mặc đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745823/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.