Tôi đang làm sao vậy? Mất máu nên xỉu sao? Hay là đã tiến vào nơi đó? Chỗ lập loè đỏ đó là Tông Thịnh sao? Hay là... máu?
Không biết vì cái gì, trực giác cho tôi biết bên kia chính là máu phát ra ánh sáng . Mặc kệ là có nguyện ý hay không, hiện tại, trong bóng đêm, thứ duy nhất tôi có thể nhìn thấy chính là huyết quang này. Đó chính điểm tham chiếu duy nhất của tôi.
Mặc kệ đó là Tông Thịnh hay là quái vật, hoặc là Vương Càn, hay là mắt cá chết, hay là cô gái bị hành hạ đến chết ở chỗ này cũng được, tôi cần phải qua đó xem, tôi phải tìm được Tông Thịnh.
Tôi không dám trực tiếp chạy tới, chỉ cảm thấy nơi này lạnh quá, lạnh tới mức cả ngừoi tôi tun rẩy, tôi còn cảm thấy máu trên tay vẫn đang chảy, tạo thành một con đường dưới đất.
trong lòng tôi có cảm giác mãnh liệt muốn tới gần hơn... gần hơn . Rốt cuộc tôi đã thấy rõ... đó là đôi huyết sắc đồng tẻ tứ bạch đản...
“Tông Thịnh?” Tôi kinh ngạc kêu lên, đôi mắt này tôi nhớ rõ, hơn nữa đã nhìn rất nhiều lần. Đã quen thuộc đến mức không hề sợ hãi, chỉ nghĩ chạy nhanh tới ôm lấy hắn.
“Tông Thịnh!”
Lúc này đây, tôi thật sự ôm lấy anh ấy. Trong bóng đêm đen nhánh đột nhiên cháy lên một tia sáng màu xanh lục, giọng Ngưu Lực Phàm từ phía sau truyền đến: “chậc chậc, buông ra đi, hắn như vậy có thể sống hay không còn chưa chắc đâu.”
Trong tay của hắn cầm một ngọn nến rất kỳ quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745794/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.