Trong lòng phiền não không có nguyên nhân.
Sáng sớm hôm sau khi cô còn chưa tỉnh lại, hắn đã đứng trong phòng lặng yên mà ngắm cô. Hắn cứ đứng ngắm cô, không muốn đánh thức.
Hắn không biết phải nói như thế nào để giữ cô lại, cứ thế mà đứng ở trước cửa phòng hai chục phút, lưu luyến mãi nhưng rồi vẫn rời đi. Hắn không thể cứ loanh quanh bên cô mãi, vẫn còn những việc khác cần phải làm. Nếu cô thật sự không muốn lưu lại đây vì hắn, thì thôi, dù sao hắn cũng không để bụng! Thực ra không để bụng chỉ là cách nói mà thôi, nếu không tại sao lại cứ muốn nhìn cô ngủ, do dự không biết có nên giữ cô lại không.
~~~~~~~
Sau khi hắn đưa tiểu quỷ đi xong quay trở lại tiểu khu đã thấy cô đứng ở cửa. Mặt cô hướng về phía cửa lớn của tiểu khu, trên người còn mang theo túi xách nhìn dáng vẻ có lẽ là mới quay trở về. Từ bên ngoài quay trở về ?
Hắn lái xe tới gần, trên môi không tự giác mà cong lên. Cô gái của hắn đi ra ngoài dạo một vòng rồi trở lại! Trong lòng hắn có cảm giác ngọt ngào cùng hưng phấn dâng lên. Hắn chỉ muốn đem cô kéo lên xe, sau đó... nhưng lại sợ cô....
hắn chạy xe sát bên cô quay sang nói: “Tông Ưu tuyền, không phải là tối qua bị doạ ngu rồi chứ. Trời nắng to như vậy mà đứng đây phơi, ngất xỉu rồi thì buổi tối trực tiếp có thể nhìn thấy quỷ đúng không?”
Vốn dĩ tâm tình đang tốt lại bị cô trả lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745765/chuong-60-4.html