Kế tiếp hắn đưa tay móc từ trong túi quần ra một cái ống nhỏ màu trắng. Tôi nhìn cái ống trắng này rất quen mắt nhưng không nghĩ ra được đó là cái gì? Nhìn thấy hắn lấy từ trong ra một ruột bút chì, à hóa ra là hộp đựng ruột bút chì bấm. Hắn đem ruột chì cắm vào chỗ khe cửa tủ quần áo thật cẩn thận. 
Cái này tôi hiểu, chỉ cần tủ quần áo mở ra thì ngòi bút chì sẽ bị gãy và rơi xuống. Nếu như là người làm việc này thì đương nhiên là sẽ như vậy, nhưng nếu là quỷ thì sao? 
Tôi đứng sau lưng hắn nhỏ giọng hỏi: “Quỷ có thể mở cửa không?!” 
“Có” 
Hắn đáp chỉ một chữ khiến tóc gáy tôi dựng đứng. 
Tự nhiên cảm thấy như cửa tủ chậm rãi mở ra, đoạn ruột chì gãy nát. 
Nếu như vậy thì hắn còn cắm ruột chì vào đó làm gì nhỉ? 
Tôi còn đang nghĩ ngợi chuẩn bị hỏi hắn thì tự nhiên thấy mình bay bổng lên! 
“Á!” Tôi thét kên, chợt cảm thấy là mình bị ném lên giường, cơ thể Tông Thịnh đã đè lên tôi. 
Tôi vội hất tay chân kêu lên: “trời ơi, con mẹ nó, không cần như vậy chứ?! Bộ anh là đèn điện à, nhấn công tắc là bật lên sao?!” Chẳng hiểu sao tôi thấy biểu hiện của hắn hoàn toàn khác mọi khi! 
Đàn ông trước phải có cái gì kích động rồi mới lên giường được chứ!? 
Hắn không trả lời, lôi ra một đoạn chỉ đỏ, một tay túm lấy tay tôi, trói lại. Tôi còn hy vọng đêm nay thoát chứ. 
“ Nhưng con quỷ nhỏ kia còn trong tủ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745755/chuong-52-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.