“Còn ngồi đó làm gì?! Mau đi nào!”
“Làm, làm gì?!” Tôi run rẩy vì cái tượng đó cách tôi chưa đầy một mét; Không biết có phải do tôi tưởng tượng không mà tôi cảm thấy như bức tượng kia cứ quay về phía tôi mà nhìn.
“Đi điều tra xem bức tượng này là do ai mang tới? Chắc chắn nó không có khả năng tự mình đi đến đây rồi.”
"Tôi, tôi đâu có mang theo quần áo.”
“Cứ mặc như vậy là được dù sao cũng đâu có thấy gì. “ Hắn đã mặc xong quần áo, xoay người lại cầm lấy bức tượng kia. Tôi nhìn thấy hắn lấy từ trong túi quần ra một hũ bột màu đỏ sậm có lẽ là chu sa. Hắn lấy bột ra bôi lên mặt bức tượng, miệng lầm bầm: “chu sa phong mắt.” sau đó hắn lấy một miếng phải đỏ bao lên tượng.
Sau khi làm xong hắn lại gần đầu lên nhìn tôi, lạnh giọng nói: “em có đi hay không, hay là muốn ở lại đây một mình?” Hắn nói xong liền mang bức tượng bỏ vào trong ngăn kéo tủ quần áo.
Hóa ra hắn muốn để bức tượng ở lại đây, vậy thôi tôi vẫn nên đi cùng với hắn nếu không một mình ở lại đây cùng bức tượng...
Tôi vội xuống giường, kéo lại quần áo, đi một đôi dép lê níu áo hắn cùng đi xuống lầu.
Vừa xuống tới đất thì bất ngờ dừng bước, tôi không kịp phản ứng nên đụng vào lưng hắn. Hắn quay đầu lại nhìn tôi , nói: “giờ thì níu áo lôi kéo người ta, ban nãy đẩy tôi ra thì có ý tứ gì chứ? Việc đã vậy rồi, cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745746/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.