Tôi nghi hoặc nhìn hắn. Hoá ra hắn không biết đường trong thôn!
Tôi đắc ý: “Đi bên trái! Nói trước nè, Tông Thịnh, anh lợi dụng tôi, tôi cũng lợi dụng anh. Hôm nay chúng ta cùng phối hợp diễn kịch, ngày mai, tôi giúp anh làm nội tuyến ở khách sạn, chúng ta coi như không ai nợ ai nhé. Không biết anh tính toán thế nào, nhưng tôi thật sự chỉ muốn xa chạy cao bay, cùng lắm thì tôi đưa ba mẹ tôi chạy cùng!”
“Hừ, cô có năng lực đó sao!? Đừng quên huyết khế trên ngừoi cô, cho dù cô chết xuống âm phủ thì trong sổ vẫn ghi cô là người của Tông Thịnh tôi, cô nghĩ có thể chạy bao xa!?”
Trong lúc nói chuyện, xe đã vào tới thôn mới.
Khu này là đường xi măng, xe có thể chạy nhanh một chút, nhưng tôi phát hiện sau lưng có xe đang đuổi theo, có người già, trẻ em, có người lớn...
Xem ra quỷ thai như hắn về nhà cũng làm cho cả thôn oanh độnh.
Vào thôn mới hắn không cần tôi chỉ đường nữa vì thấp thoáng đằng xa đã thấy mái nhà hắn rồi. Trên nóc nhà còn treo phong pháo dào thượt. Xe vừa xuất hiênn thì pháo bắt đầu nổ. Trận thế thật sự bất ngờ, chỉ là về nhà một chuyến thôi mà.
Xe dừng lại trước cửa, pháo còn chưa đốt xong. Tông Thịnh nét mặt không vui, tắt máy nhưng vẫn ngồi yên không xuống xe!
Ông bà hắn và vài họ hàng nữa, có cả bố mẹ tôi cũng đang lại gần xe. Vừa nhìn thấy bố mẹ, tôi đương nhiên muốn xuống xe. Ai ngờ vừa định mở cửa thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745729/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.