Tông Thịnh đột nhiên cười với tôi: “Cô muốn biết làm sao cho nó nhanh lành không?! Dùng khí của cô làm thuốc, cô chính là vỏ đao! Tông Ưu Tuyền, nhìn kỹ cô rất xinh đẹp đó!”EQ của tôi không phải là 0, nụ cười đó của hắn tôi đương nhiên hiểu!
Tôi vội lùi lại, tranh khỏi tw thế ái muội này. “Anh, anh đừng làm bậy!”
“Vậy cô còn chưa đi?!”
Tôi hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, vội chạy ra ngoài.
Người này bị sao vậy ta đang tốt lành tự nhiên trở mặt. Còn nhanh hơn cả trở bánh tráng.
Tôi thở phì phì đứng ở trước thang máy bấm liên tục vào phím gọi thang, trong lòng mắng Tông Thịnh 108 lần.
Đúng lúc này, phía sau truyền đến một âm thanh kỳ quái: “Nữ nhân kia ở nơi nào? Nữ nhân kia ở nơi nào?”
Tim tôi như rụng xuống. Sao trùng hợp vậy?!
Sao lại gặp rồi, giờ mới 6 giờ mà?!
Tôi không dám quay đầu lại, răng va lập cập vào nhau.
Tôi chỉ có thể cảm giác được giọng nói này là đến tìm tôi, người đàn ông mặt như tro tàn kia hẳn đang đứng ngay sau lưng tôi.
Làm sao bây giờ?
Tôi phải làm sao bây giờ? Có thể đi thang máy không? Giờ chạy về phòng Tông Thịnh còn kịp không?!
Ngay lúc tôi khẩn trương và sợ hãi nhất bất ngờ gọi tên Tông Thịnh.
Tuy rằng giọng tôi mếu máo sắp khóc, và thanh âm cũng rất nhỏ, nhưng tôi lại bị ngạc nhiên về mình. Sao ngay lúc này lại nhớ tới hắn?!
Cái mặt kinh tởm phía sau rì rầm bên tai tôi: “Chà thơm quá, nữ nhân kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745698/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.