Một ngày sống chung hòa bình
Không biết có phải do lời nói của tôi làm thay đổi ý tưởng của hắn không Mà không thấy hắn nói đến chuyện về quê đáng sợ đó nữa. Đằng nào tôi cũng đã xin nghỉ cả ngày, mà bây giờ cũng đã đến buổi chiều rồi, chúng tôi cũng không có xung đột gì cả. Tôi nhìn ra ngoài trời, bên ngoài cửa sổ xe thấy đã vào đến khu trung tâm thành phố.
Tôi quay sang nói: “ Tông Thịnh, dù sao cũng còn thời gian để đi dạo phố, ơi, nhưng nếu anh có việc thì tự tôi đi cũng được, anh dừng xe lại đây được rồi!”
Lúc đi học tôi thường không có thời gian để đi dạo phố, mỗi ngày đi làm cũng chỉ loanh quanh ở các con hẻm nhỏ mua đồ vỉa hè.
Bây giờ cho dù không mua được gì thì đi quanh ngắm nghía cũng được.
Tông Thịnh Đưa xe vào bãi giữ xe ngầm, lúc xuống xe còn nói: “ Không phải bà tôi vẫn cho cô tiền tiêu vặt sao? Sao bộ dáng như chưa từng đi dạo phố vậy?!”
“Nhà tôi vốn không nhiều tiền, nếu không phải bất đắc dĩ tôi cũng không muốn dùng đến tiền của nhà anh. Nếu không về sau chuyện của chúng ta sẽ rất khó xử lý, nếu mà anh đòi tiền thì tôi biết phải làm sao? Thiếu thốn một chút cũng có sao đâu, về sau tiết kiệm là được.”
“ Hóa ra nhà các người chưa bao giờ có ý định thực hiện hôn ước!”
“ Hôn ước kia rõ ràng là do bà anh tự quyết định mà.“
nhìn sắc mặt hắn thay đổi, tôi cố vớt vát: “Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745695/chuong-20-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.