Thang máy rốt cuộc tới, trong thang không có ai. Tôi nhấn nút xuống sảnh. Ngay lúc đó, tôi thấy có một gã đàn ông to béo đi tới, vừa đi vừa hỏi: “Nữ nhân kia ở đâu? Nữ nhân kia ở đâu?” hơn thế nữa, hắn đi thẳng tới chỗ tôi, ánh mắt rõ ràng nhìn về phía tôi.u
Trời ạ! Sao tôi xui vậy?
Tôi liều mạng nhấn nút đóng cửa thang, sau cùng cửa thang đóng lại khi hắn còn cách tôi một quãng.
Xuống tới lầu 1, tinh thần tôi vẫn còn hoảng loạn, nghe đại tỷ kể hôm nay có khách rất lạ. Mãi tới giờ tan tầm, tôi tìm quản lý xin phép mai nghỉ một bữa.
Quản lý vừa thu thập đồ đạc của mình, vùa nói:
"Tôi không có cách nào xếp người thay cô đâu! Con tôi đang nhập viện phải chạy tới đó xem sao đây! Cô tự thu xếp đi, nếu không có ai thay thì mai ngoan ngoãn đi làm đi!"
Nhìn quản lý vội vã rời đi, tôi cảm thấy công việc này thật chẳng dễ dàng gì. Bất quá, quản lý đã rất dễ dãi rồi! Tôi chỉ cần tim được người thay ca cho mình là ổn.
QUay về KTX, tôi cũng đã nhờ được bạn học thay ca, cũng có nghĩa là sau khi cô ấy tan ca, tôi sẽ phải trực thế cô ấy, liên tục làm 16 tiếng. Bất quá, so với việc bà Thịnh Thịnh tới đây thì chỉ là vấn đê nhỏ.
Buổi tối tôi nằm trên giường nghĩ về việc Tông Thịnh kabedon, còn có nụ hôn ngập mùi máu tươi, tôi bỗng có cảm giác sợ hãi.
Huyết khế, đồng sinh cộng tử. Ý của hắn chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-ky-la-cua-toi/1745692/chuong-18-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.