Cuối cùng nguồn nước kịp thời đến đã giảm bớt cục diện "rửa khô" xấu hổ mà Tạ Đào gặp phải.
Cô vội vàng rửa mặt sạch sẽ sau đó đi ngủ.
Hôm sau là thứ Bảy, Tạ Đào dậy thật sớm để đến tiệm bánh ngọt hỗ trợ làm bánh kem khách hàng đã đặt trước, lại làm một đống kẹo bơ xốp cung ứng cho ngày hôm đó.
Buổi chiều lại vội vàng đi phát tờ rơi.
Lúc bụng đói nhất, cô sẽ bỏ tiền mua một cái bánh mì nhỏ rồi tháo đầu con gấu Kumamon xuống, sau đó ngồi trêи băng ghế dài trong quảng trường ăn kèm với một chai nước.
Cô vốn đã quen với việc chắp vá cuộc sống như vậy.
Cô cần phải kiếm nhiều tiền hơn nữa, như vậy mới có thể sớm gom đủ học phí Trịnh Văn Hoằng đóng giùm cô.
Nếu không vì Chu Tân Nguyệt thì Tạ Đào sẽ không đi học ở trường có học phí đắt đỏ như trường tư nhân Thiên Thành. Dù sao thì học phí một học kỳ tại Thiên Thành cũng đủ đóng học phí ba năm của một trường cấp 3 công lập bình thường.
Nếu không phải do cô gấp gáp muốn điều tra rõ chân tướng của câu chuyện, cô cũng sẽ không tiếp nhận sự giúp đỡ của Trịnh Văn Hoằng.
Trịnh Văn Hoằng đã đóng đủ học phí cả năm cho cô, cho nên ít nhất phải đợi đến học kỳ sau mới có thể chuyển trường sang một trường cấp 3 ba bình thường khác.
Trả tiền là một chuyện cực kỳ cấp bách.
Đặc biệt là những chuyện xảy ra vào hôm cô sinh nhật 18 tuổi càng làm cho cô tin vào việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khong-gap-mat/1683424/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.