Vào ngày đầu tiên Tạ Đào mười tám tuổi, cô có một người bạn trai.
Cô nhìn chằm chằm màn hình di động, một khắc cũng không dám dời ánh mắt khỏi màn hình.
"Được."
Như qua tầm mười phút, cô thấy anh nhắn lại trêи giao diện trò chuyện.
Trong khoảnh khắc đó, hô hấp của Tạ Đào cũng trở nên cẩn thận.
Nhưng, anh có ý gì?
Ngón tay giật giật, Tạ Đào chần chờ, sau đó đánh chữ gửi qua đó:
"Được... Là có ý gì?"
Ước chừng qua hai phút nữa, cô nhận được tin anh nhắn lại:
"Như em mong muốn."
Vẫn quen tích chữ như vàng, nhưng trong mắt Tạ Đào, câu đó lại làm cô thất thần trong chốc lát.
Cô ngơ ngác ngồi trêи giường, qua một lúc lâu, mở to đôi mắt hạnh, như hơi không dám tin.
Là... Là ý cô nghĩ sao?!
Gương mặt lại nóng lên, Tạ Đào cầm di động nhìn chằm chằm bốn chữ "Như em mong muốn" trêи giao diện trò chuyện, nhìn rất lâu rất lâu.
Từng tiếng tim đập trong ngực, từng tiếng một, dường như chưa bao giờ rõ ràng như giờ phút này.
A a a!!!
Tạ Đào thật vất vả mới phản ứng lại đây, cô tự vùi vào chăn một lần nữa, lăn qua lộn lại.
Tạ Đào gần như trải qua cả ngày hôm nay bằng việc mỉm cười ngốc nghếch.
Ngay cả Thi Tranh gọi điện thoại mượn bài tập hè của cô để chép bài, cô cũng cười ngốc nghếch đồng ý.
Cúp điện thoại, cô chớp mắt, sau đó mới nhớ tới bài tập hè của mình còn chưa làm xong.
"..."
Bỗng nhiên bi thương.
Nhưng chỉ trong chốc lát, cô bấm mở giao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khong-gap-mat/1683422/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.