🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Sao em còn chưa lên?" Vương Tu thúc giục cậu.

Hứa Hạc cân nhắc một lúc, từ đây về đến nhà cậu mất ít nhất ba mươi phút, cậu cũng là một người đàn ông cao 1m8, đi được ba mươi phút đã thở hồng hộc không chịu nổi.

Nếu Vương Tu muốn cõng cậu thì cứ để cho hắn cõng đến phát nôn.

Hứa Hạc có vẻ như cảm thấy chưa đủ, ở trên lưng Vương Tu cố ý chỉ sai đường, nói muốn ăn gì đó, liền nói hắn phải cõng cậu đi mua, đến nơi lại nói không muốn ăn nữa.

Chín giờ đêm, trên đường càng ngày càng ít người, cho dù có cũng chỉ là người đi xe đạp hoặc là đánh nhau, có rất ít người đi bộ như hai người họ.

Vương Tu cõng cậu trên lưng vẫn chưa kêu mệt, cứ thế đi bộ từ trường đến cổng nhà cậu, kéo dài hơn năm mươi phút.

Chín giờ năm năm phút, mồ hôi Vương Tu nhễ nhại trên trán, hắn cõng cậu tới cửa trước mười giờ, hai chân Hứa Hạc đáp xuống đất, giả vờ khập khiễng lên lầu.

Khi lên lầu, từ cửa sổ nhìn ra ngoài thấy Vương Tu vẫn đứng đó, nghịch điện thoại di động.

Không biết có phải hắn chú ý tới ánh mắt của Hứa Hạc hay không mà ngẩng đầu nhìn cửa sổ.

Hứa Hạc hừ lạnh một tiếng, đóng cửa sổ, mở ra máy tính bắt đầu tìm kiếm thông tin.

Tìm kiếm như lúc dùng điện thoại của Vương Tu, muốn thử một chút, cách để xây dựng một trang web.

Nhưng không biết có phải ông trời làm khó làm dễ hay đã thiếu mất bước nào không, những thứ được

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khong-chiu-chia-tay-cung-trong-sinh-roi/1314806/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.