Kể từ đó ngày nào Lục Triều Thanh cũng giúp cô đổ rác, và lúc trời bắt đầu tối thì tới đưa cô về nhà.
Nhưng mãi đến khi mùa khai giảng đến anh vẫn không theo đuổi được Mạnh Vãn. Thứ duy nhất anh thành công là tất cả các sinh viên khoa vật lí đều đã biết giáo sư Lục trẻ nhất đại học Z đang theo đuổi bà chủ tiệm mì.
Bà nội Lục gọi điện cho Lục Triều Thanh ra ga đón tân sinh viên Chu Dương đến trường mới.
Chu Dương kéo hai cái va li, cùng với người anh họ không thân lắm này đi bắt taxi.
Lên xe, Chu Dương mệt phờ thở hổn hển một lúc. Sau khi nghỉ ngơi xong cậu mới dựa vào ghế hỏi thăm anh họ: "Anh đang theo đuổi chị Vãn Vãn à?"
Lục Triêu Thanh mím môi không đáp.
Chu Dương đã hiểu rồi, cậu vỗ vai anh họ nói như hai người anh em tốt: "Nếu anh đối tốt với em một chút, em sẽ chỉ cho anh vài chiêu tán gái!"
Lục Triều Thanh không hứng thú với sự giúp đỡ của người khác.
Chu Dương bắt đầu lải nhải: "Nam sinh đeo đuổi nữ sinh là một kiểu, còn đàn ông theo đuổi phụ nữ lại có kiểu khác. Bình thường mấy anh chàng cao to đẹp trai là dễ thành công nhất đó. Anh họ à, anh đã đẹp trai sẵn rồi, anh còn có tiền nữa, nhưng anh chẳng bao giờ biểu hiện ra ngoài mình là người có tiền cả. Chị Vãn Vãn có khi còn không biết đúng chứ? Anh tự nhìn mình xem, mỗi lần đi đâu đều phải bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khoa-vat-ly-cua-toi/3495176/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.