Editor: Alice.
Trời mưa là lúc hoàn hảo nhất để ăn một bát mì nóng hôi hổi.
Tối nay Mạnh Vãn quyết định ăn tối ở quán mì, Lục Triều Thanh ngồi đối diện với cô cũng muốn ở lại.
Kể từ buổi trưa khi hai người bị sinh viên khoa vật lý gán ghép đến giờ bầu không khí giữa cả hai có thẹn thùng. Cũng may là Lục Triều Thanh tỏ ra xem những lời ấy như gió thoảng qua tai, mà Mạnh Vãn cũng không khó chịu, vẫn thoải mái coi anh là hàng xóm nhà đối diện.
Hai bát mì cùng lúc được bưng ra. Trong mì của Mạnh Vãn có thịt bò, trứng luộc nước trà, rau xanh, kết hợp cả chay cả mặn, còn Lục Triều Thanh chỉ gọi một bát mì thịt bò bình thường.
Khẩu vị của Lục Triều Thanh rất thanh đạm, nước dùng nhạt nhẽo. Anh nhìn Mạnh Vãn cho vào bát mì nào dấm nào ớt, nước dùng còn nổi lõng bõng dầu, đột nhiên muốn thử một chút.
Anh đổ vào ít tương ớt.
Mạnh Vãn đã bắt đầu ăn, Lục Triều Thanh trong lúc vô thức nhìn qua có thấy trên chóp mũi cô rịn một lớp mồ hôi mỏng, đôi môi hồng hào nhìn rất thích mắt. Dù không hề trang điểm hay cố ý tạo dáng vẫn toát ra vẻ xinh đẹp lạ thường.
Ăn xong một miếng mì, Mạnh Vãn ngẩng đầu hỏi Lục Triều Thanh: "Bây giờ tiệm cũng ít khách rồi, anh có việc gì bận thì cứ đi đi."
Nhưng anh đang rất rảnh rỗi.
Mạnh Vãn tò mò hỏi: "Bình thường anh ở nhà hay làm gì?" Trong mắt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khoa-vat-ly-cua-toi/3495169/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.