Editor: Alice
Lòng tốt đúng là để cho chó ăn!
Mạnh Vãn nhìn mã thanh toán trên điện thoại Lục Triều Thanh, trong đầu tự thêm vào câu nói này.
Hàng xóm nhà đối diện đến tiệm nhà mình ăn, Mạnh Vãn cảm thấy lần đầu cô mời khách là chuyện rất bình thường, mấy lời nói với Lục Triều Thanh nhờ tuyên truyền giúp tiệm mì cũng chỉ là khách khí mà thôi, đâu ai thật sự nhờ anh ta giúp đâu? Không thể ngờ rằng tên này thế mà lại nghiêm túc nói mình bận nhiều việc, chi bằng tính tiền còn hơn!
Trông thấy giáo sư Cao và Tiểu Diệp đi vệ sinh về, Mạnh Vãn nhanh chóng nhặt liêm sỉ bị Lục Triều Thanh vứt dưới mặt đất lên, cầm máy điện thoại quét mã, mặt không đổi sắc mà thanh toán.
Mạnh Vãn à mày phải nhớ kĩ! Về sau mày với Lục Triều Thanh chính là hai người xa lạ, mày còn coi anh ta là hàng xóm, mày sẽ không mang họ Mạnh nữa!
Thanh toán xong xuôi, Lục Triều Thanh đứng sang một bên.
Giáo sư Cao trong lòng đang thầm tính toán các thứ, nhìn sắc mặt Mạnh Vãn có vẻ tức giận, anh ta lần đầu tiên lấy hết dũng khí hỏi: "Cô quen với giáo sư Lục sao?"
Mạnh Vãn lạnh mặt: "Không biết, vừa rồi tôi nhận lầm người."
Lúc nói câu này cô cố tình cao giọng lên, Lục Triều Thanh lại ngoài ý muốn quay đầu nhìn cô.
Mạnh Vãn chỉ một mực lo nhận tiền mì từ giáo sư Cao.
Lúc này anh ngốc mấy cũng nhận ra hàng xóm nhà mình đang tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-khoa-vat-ly-cua-toi/3495163/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.