“Mẹ nó! Đừng có chen nữa! Để yên cho tôi xem cậu ta muốn làm gì nào?”
“Tôi không chen mà! Là cậu chen tôi thì có!”
…
Mấy việc như nhìn trộm này ấy mà, nhiều người thì hỏng việc, rất dễ bị phát hiện…
Mấy người ngồi xổm sau lùm cây thấp tẹt được cắt sửa gọn gàng cậu đẩy tôi chen, thấy một nam sinh nhỏ lén lén lút lút mò đến bên cạnh phòng tập đàn, đi về phía cửa sổ thuỷ tinh vừa mới thay xong kia…
“Đây chính là tên hung thủ ném vỡ cửa kính!” Mấy người này suy nghĩ trong lòng. Đồng thời vẫn muốn nhìn đi nhìn lại, chờ đến lúc cậu ta ra tay hành động mới lao đến bắt người, tang chứng cũng lấy được. Nhưng không ngờ lại bị nam sinh nhỏ kia nghe thấy được tiếng động.
Tiền Vũ thấy tay của cậu ta run lên, ném viên gạch trong tay đi, nhanh chóng vắt chân lên cổ bỏ trốn.
“Mẹ nó! Người chạy rồi, mau đuổi theo nhanh lên!”
Mấy người kinh ngạc hét lên, rồi cũng đuổi theo. Cả đám chân dài bước một bước, lúc nhảy qua lùm cây giống như đang thi chạy một trăm mét vượt rào. “Vèo!” “Vèo!” vài tiếng nhảy qua… mắt đang nhìn xem đuổi người như thế nào thì đã bị một người bước ra cản lại…
“Đừng đuổi theo.”
Người đứng trước mặt là Viên Bình.
Tiền Vũ: “Sao lại là cậu?”
Tưởng Quân: “Mau tránh ra, chúng tôi phải đi bắt “hung thủ” nữa đấy!”
“Đừng đuổi theo.” Viên Bình lặp lại lần nữa: “Việc này không liên quan gì đến cậu ta hết.”
Tưởng Quân: “Sao lại không liên quan? Chúng tôi đều đã tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-hoc-ba-cua-thieu-nien-than-kinh/202613/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.