Đương nhiên Tiền Vũ hiểu rõ chi tiết nhỏ này, cậu biết rõ Lục Cẩn Bạch không thích nơi đông người, không thích đến những buổi biểu diễn… Hoàn cảnh như vậy sẽ làm cho anh không thở nổi. 
So với những nơi có tiếng người qua lại nhộn nhịp, anh càng thích những nơi yên lặng để có thể ở một mình hơn, hôm nay ở trong một cái không gian chật chội như thế này, anh cũng không thể chịu được. 
Tiền Vũ nhìn Lục Cẩn Bạch tái mặt siết chặt lấy góc áo, bởi vì dùng sức, các đốt ngón tay dường như cũng trắng bệch. Tiền Vũ đột nhiên trở nên buồn phiền, bản thân Lục Cẩn Bạch cũng không ý thức được hành động nhỏ này của chính mình. 
Một khi ở cùng người không thân thiết trong trường hợp như vậy, Lục Cẩn Bạch sẽ mang tâm lí cực kì phòng bị. Nói là phòng bị, càng giống như anh đang sợ hơn… Tiền Vũ có thể nhận thấy đây là một loại cảm giác cực kì không an toàn. 
Đáng buồn hơn nữa, dưới sự dạy dỗ của Lục Hạ, bà không cho phép anh thể hiện tâm trạng của mình ra, chỉ có thể tự kiềm chế bản thân… 
Lúc này, Tiền Vũ thật sự hối hận, suy nghĩ muốn giết bản thân cũng có! Đã biết rõ anh ấy sẽ như vậy, tại sao còn vì cảm giác sảng khoái nhất thời mà làm cho anh ấy khó chịu? 
Bỗng nhiên, phòng vệ sinh ngay bên cạnh có âm thanh đóng cửa vang lên, dây thần kinh của Lục Cẩn Bạch đang căng ra, đột ngột bị tiếng động bên cạnh dọa sợ, cả người run rẩy. 
Tiền Vũ kéo bàn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-hoc-ba-cua-thieu-nien-than-kinh/1310619/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.