Vĩ San nhìn tôi chăm chăm nói: “Mình cảm thấy cậu thực sự là một người hạnh phúc!”
Tôi hiếu kì nhìn Vĩ San hỏi: “Sao lại nói vậy?”
“Bởi vì mình nhìn thấy rất rõ ràng Hàn Thư vô cùng yêu cậu, đôi khi mình có cảm giác cậu yêu hắn không nhiều bằng hắn yêu cậu.”
Tôi lầm bầm: “Mình thật sự rất yêu anh ấy.”
“Cá tính không nóng không lạnh của cậu cũng giống như cái cửa không có ổ khóa vậy. Đối với chuyện tình cảm cậu nên thể hiện nhiều một chút, nếu không người thiệt thòi cũng chỉ là Hàn Thư thôi.”
Tôi buồn bực không nói lời nào. Chẳng lẽ tôi thật sự không biểu hiện tình cảm của mình ra ngoài sao. Trước đây Hàn Thư nói với tôi sở dĩ tôi bị nhiều người hiểu lầm là tôi còn độc thân là bởi vì tôi đối với anh không đủ nhiệt tình. Cá tính của tôi là như thế, dù vậy tôi tuyệt đối yêu mến Hàn Thư. Điều này tôi có thể cam đoan!!
Nhưng mà có phải Hàn Thư cũng cho là vậy không?
Vừa nhìn thấy anh trở về tôi nhanh chóng chạy đến cửa ôm lấy anh: “Hàn Thư!!”
Hôm nay tôi suy nghĩ rất nhiều, thấy mình thật sự thiếu biểu hiện yêu thương với anh. Tôi cảm thấy thật có lỗi với anh, vì thế ngay sau khi anh vào cửa tôi liền chủ động ôm chầm lấy anh.
“Em không thoải mái sao?” Hàn Thư nhìn tôi ôm lấy anh không buông tay, liền vội vàng kéo tôi ngồi lên ghế salon, lo lắng xem xét người tôi.
“Không có!” Tôi cười cười tiếp tục chôn đầu vào ngực anh.
“Nhưng hôm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-hao-sac-cua-toi/758430/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.