Lúc này Hùng Trì Viễn còn đang rối rắm rốt cuộc là vì cái gì mà lại không cho hôn, đột nhiên Giang Duy ngồi dậy, nhiệt độ lạnh lẽo liền chui vào trong chăn, Hùng Trì Viễn vội vàng vươn tay gấu đè người trở về, Giang Duy nằm trong bóng tối nói: "Hùng Trì Viễn, tiêu rồi, chúng ta vẫn còn để chiếc xe trượt tuyết ở bên ngoài! Đêm nay sẽ không bị đông cứng đến nát vụn đấy chứ?"
Lúc họ tìm thấy một nơi thế này để cản gió rồi lấy ra mô hình căn nhà, đã hoàn toàn quên mất việc lấy xe trượt tuyết thu nhỏ lại rồi cất trở vào.
Dù gì chất liệu của xe trượt tuyết cũng là sắt thép, ban ngày thì còn đỡ, trong xe trượt tuyết của họ vẫn đang để ở trạng thái khởi động, nhờ vào tác dụng của hạch thú vẫn có thể duy trì được một nhiệt độ nhất định, nhưng đến ban đêm thì nơi này lại xuống -140 độ, sẽ trực tiếp đông cứng xe trượt tuyết, Giang Duy sửa xe trượt tuyết hơn cả buổi có lẽ cũng sẽ phải báo hỏng mất rồi.
Hùng Trì Viễn: "..."
Hắn còn có thể nói gì được nữa.. Không có xe trượt tuyết thì vẫn còn có cách khác, bây giờ cả trần nhà gỗ đã bị hắn khắc một đống chữ, nhưng trong phòng lại đen kịt đến nỗi Giang Duy không thể nhìn thấy chữ nào, bây giờ ngoại việc uốn người nằm trong ngực Giang Duy để có thêm chút hơi ấm, thì hắn còn có thể làm gì được.
Giang Duy trở người, quấn thật chặt lớp chăn dày vào người, ôm lấy con gấu trúc nào đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-gau-truc-kho-nuoi/1118557/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.