13.
Đến cuối ngày, Đường Nhiên không thể nhớ rõ bản thân về nhà bằng cách nào.
Thế giới quan bị đổi mới đến mức chấn động, lại thêm sự mệt mỏi vì một đêm không ngủ, khiến cô không thể kìm nén cơn buồn ngủ sau khi đã hoàn thành phi vụ chụp ảnh. Đầu óc choáng váng, mí mắt nặng trịch như treo mấy cân chì. Suy nghĩ như chìm vào làn nước, hơn nữa còn xuống tận đáy, điên cuồng kêu gào muốn đình công.
Trên đường rời khỏi hội chợ anime, Đường Nhiên nhìn mọi người bằng con mắt đã díu thành sợi chỉ, lúc này chỉ cần cho cô một chiếc giường, cô chắc chắn có thể biểu diễn hiện trường ngủ say như chết trong vòng một giây.
Cô nằm sấp trên tấm lưng vững vàng của bạn trai, cách quần áo cọ cọ đường cong cơ bắp săn chắc, hóng gió, ngắm hoàng hôn, gác cằm vào hõm vai của bạn trai, hơi hơi xúc động nói: “Cảm giác giống như đang nằm mơ.”
“Mơ thì chân thật được như vậy à?” Bạn trai cúi đầu nhìn xuống đôi “ma trảo” vươn ra từ phía sau, đang vuốt cơ bụng anh, lỗ tai hơi run rẩy, “Chú ý ảnh hưởng xã hội.”
Đường Nhiên không cam lòng méo miệng, lại vòng qua ôm cổ anh, thân thể không thành thật bò từ bên trái sang bên phải, sau đó mở hai tay đón gió: “Buồn ngủ quá đi ~.” Nói xong còn ngáp một cái, cúi đầu, đến gần lỗ tai bạn trai, cả giận, “Em muốn về nhà ngay lập tức để ngủ, ngủ, ngủ, ngủ……”
Nghĩ nghĩ, cô nhìn dòng xe cộ tấp nập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-dot-nhien-moc-ra-tai-meo-lam-sao-bay-gio/2440754/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.